PHÁO HIỆU ĐỎ - Trang 60

2

Dorokhin chậm rãi trèo lên sườn đồi. Chân anh đã dẫm lên trên lớp cỏ

khô màu hung hung, mềm mại.

Đại úy bước vào một khu rừng thưa. Trong rừng, đó đây hãy còn sót lại

những mảng tuyết khô cứng đen bẩn. Từ trên cành, chốc chốc những giọt
nước lại nhẹ nhàng rơi trên lớp lá mục nằm ở dưới gốc cây. Ngoài bìa rừng,
cây cối bị gãy ngổn ngang, tựa hồ như có một thanh kiếm khổng lồ đã vung
lên đầu chúng. Xung quanh Dorokhin hiện ra nhiều hố chiến đấu với những
hình thù lồi lõm, gồ ghề và mọc đầy cỏ rậm. Nom chúng giống như những
vết sẹo của các vết thương hãy còn chưa lành trên cơ thể.

Dorokhin thấy trong lòng đang nhen lên một cảm giác kỳ lạ. Hình như

anh không còn nhận ra nơi gắn bó với những hồi ức quan trọng nhất và
thường hay xuất hiện ra trong đầu óc mình. Nói cho đúng hơn, giờ đây
cảnh tượng hiện ra trước mắt anh không còn giống như những điều đã ăn
sâu trong ký ức. Thời gian sau những ngày tháng Sáu không bao giờ quên
được đến nay rõ ràng đã bị xóa nhòa trong dĩ vãng. Thậm chí cái khung
cảnh tĩnh mịch nhất ở xung quanh cũng đã làm cho Dorokhin phải ngỡ
ngàng bởi vì trong óc anh vẫn đang còn hiện lên đậm nét những tiếng gầm
thét dữ dội của trận chiến đấu ác liệt đã diễn ra ở nơi này.

Dorokhin đi qua khoảng đất trống trong rừng và trèo lên đỉnh đồi. Trên

sườn đồi có những giao thông hào và hầm chữ chi dài chi chít. Ở đó, trước
kia là đài chỉ huy của trưởng đồn biên phòng. Tuy vách hầm nay có nhiều
chỗ đất đã bị sụp, nhưng đôi nơi vẫn còn có thể nấp kín tới đầu người.
Dorokhin nhảy xuống chiến hào. Mùi hôi hám của bùn đất và cỏ mục xông
lên nồng nặc.

“Đúng là Bagrov đã bị thương ở đây rồi!” Dorokhin dừng chân trong

giây lát để hồi tưởng lại. Cậu ấy khăng khăng không chịu rời về trạm xá đã
khiến mình phải bực mình. Gương mặt Dorokhin đột nhiên sáng rực lên vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.