PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 70

Điều anh Tiêu nói khiến mọi người đều chấn động.

“Có căn cứ gì sao?” Đội trưởng đội hình sự mặt không biến sắc, hỏi.

“Có.” Anh Tiêu như làm ảo thuật, tay rút ra một túi vật chứng. Bên trong
chiếc túi đó là một đôi dép đi trong nhà may bằng vải nhung màu xanh sẫm.
“Ở hiện trường có một đôi dép lê của nam giới.”

Chứng cứ này nằm ngoài dự liệu của mọi người, một đôi dép thì có thể nói
lên điều gì chứ?

Đội trưởng đội hình sự nói: “Ở đâu ra kiểu có đôi dép lê là có người quen
gây án hả? Điều tra bước đầu cho thấy tháng trước Lâm Kỳ đã nghỉ việc,
được một đại gia bao nuôi, trong nhà có đàn ông cũng không lạ gì. Hơn nữa
chúng ta đã xác minh, vào thời điểm vụ án diễn ra thì ông đại gia đó có
chứng cứ ngoại phạm.”

“Tôi còn chưa nói xong.” Anh Tiêu bình tĩnh nói như đã có tính toán trước.
“Đôi dép này không phải là không có giá trị, chỉ là giá trị của nó không dễ
thấy mà thôi.”

Anh Tiêu đứng lên, chỉ vào ảnh chụp hiện trường đang được máy chiếu
chiếu lên. “Đôi dép lê này được chúng tôi tìm thấy ở cạnh cửa, thi thế lại
nằm trong phòng ngủ, hơn nữa chúng tôi đã khẳng định nơi cô ấy ngã
xuống cũng chính là nơi cô ấy bị tấn công. Hơn nữa, nơi nạn nhân nằm cách
nơi đặt đôi dép lê là… khoảng 10m, còn ngăn cách bởi bức tường. Suy ra
đôi dép này không liên quan gì đến thi thể, đúng không?”

Tất cả mọi người đều gật đầu. Anh Tiêu tiếp tục nói: “Nhưng tôi phát hiện
trên đôi dép này có dấu máu còn mới, rất khả nghi. Tại hiện trường tôi đã
làm thí nghiệm, xác định đây là vết máu người. Vừa rồi phòng xét nghiệm
DNA cũng gọi điện cho tôi, chứng thực đó là máu của Lâm Kỳ. Vậy máu
của Lâm Kỳ có thể bay đến hơn 10 mét, tới tận chỗ đôi dép, mà lại không
có dấu vết gì khác trên sàn phòng khách ư? Không thể được! Nói cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.