KINH VÔ LƯỢNG THỌ - ÂM HÁN VIỆT & CHỮ HÁN
107
N
ẾU MUỐN PHẬT PHÁP HƯNG, DUY CHỈ CÓ TĂNG KHEN TĂNG!
t
ốt cho trời người, không giữ giới không ai thích!”. Ngài còn dùng Giới-luật
khuy
ến khích đại chúng: Gi
ới-luật không chỉ vẻn vẹn có ngũ giới, thập giới, Tỳ-
kheo gi
ới, Bồ-tát giới,… càng quan trọng hơn là quy ước sống chung, chính là
nói trong cu
ộc sống sinh hoạt hằng ngày mọi người đối với nhau đều phải có quy
c
ủ, phải tuân thủ quy củ này. Trong ngôi chùa nhỏ của Ngài, phải có thể chịu khổ,
còn ph
ải có thể giữ giới, mới có thể sống chung với Ngài.
M
ột ngày Trung Thu năm 2012, mấy vị cư sĩ bên ngoài đến chùa Phật Lai. Họ
đến tự viện, bèn vào đảnh lễ Ngài rồi thỉnh cầu Ngài khai thị.
Ngài ng
ồi ở đó, vừa
ti
ếp tục chẻ củi vừa nói rằng:
“Không có gì để khai thị, chăm chỉ niệm Phật! Trên
đời không có việc gì khó, chỉ sợ tâm không chuyên!”. Mọi người nghe xong rất
hoan h
ỷ, đều vỗ tay. Ngài nhấn mạnh giọng, nói thêm:
“Thật sự không có việc gì
khó đâu!”. Sau đó, Ngài hỏi thăm họ là từ đâu đến, sau khi nghe đại chúng trả lời
t
ừng câu một, Ngài cười mà nói rằng: “
Tôi đây là miếu nhỏ, ăn là ăn cực, mặc là
m
ặc vá. Chư vị đến đây phải có thể chịu khổ, có thể chịu khổ mới có thể hết khổ.
Chư vị không đến tôi không trách, đến rồi thì phải giữ giới của tôi. Đi đến đâu
ph
ải giữ quy củ nơi đó!”. Ngài dạy người phải chăm chỉ niệm Phật, trì giới niệm
Ph
ật, thân giáo của Ngài chính là trì giới niệm Phật.
24. Bí quy
ết dưỡng sinh. Ngài nói đạo dưỡng sinh của Ngài là “trì giới niệm Phật”.
Trì gi
ới là dưỡng thân, niệm Phật là dưỡng tâm. Chúng ta làm tốt ngũ giới, thập
thi
ện,… mà Phật pháp nói thì chính là dưỡng thân; trong tâm chỉ có A Mi Đà Phật thì
tâm này chính là t
ốt trong tốt, chính là dưỡng tâm.
25.
Người nhẫn tự an. Lúc Ngài còn sống trên núi Đồng Bách, có một khoảng thời
gian, Ngài th
ấy mấy sư huynh đệ luôn soi mói nói xấu Ngài, nhưng Ngài tuyệt không
để tâm. Về sau, sư phụ gọi Ngài đến phòng Phương trượng, hỏi Ngài có vụng trộm
v
ới nữ cư sĩ hay không. Mãi đến lúc này, Ngài mới hiểu ra, thì ra có người mưu cáo
hãm h
ại mình, các sư huynh đệ bàn tán xôn xao, câu chuyện bèn truyền đến chỗ của
sư phụ. Có người nói: “Hải Hiền có đối tượng nhiều đến cả cánh rừng!”. Lời nói thật
khó nghe. Vi
ệc này càng truyền càng ly kỳ, về sau thậm chí có cả thời gian và địa
điểm. Ngài vì việc này bị bài xích, có số sư huynh đệ cũng không muốn tiếp cận với
Ngài n
ữa, nhưng trong lòng của Ngài rất bình tĩnh, Ngài không lên tiếng, cũng không
tranh bi
ện. Mãi đến sau khi một sư huynh đi tham học bên ngoài trở về, nghe nói sự
vi
ệc này, lập tức đứng ra vì Ngài làm sáng tỏ sự thật: Mấy ngày đó, vị sư huynh này
và Ngài cùng thu ho
ạch ngô trên sườn núi, có thôn dân dưới núi đến giúp đỡ làm việc,
th
ời gian đó, hai người cùng ở với nhau suốt. Đến đây, lời ong tiếng ve cuối cùng đã
ch
ấm dứt. Trong bộ Kinh Kim Cang, Phật dạy:
“Tất cả pháp (thiện pháp của thế
gian và thi
ện pháp của xuất thế gian) được thành tựu ở nhẫn nhục”.
Công phu nh
ẫn nhục của Ngài cao, người khác hủy báng Ngài, ức hiếp Ngài,
chướng ngại Ngài, hãm hại Ngài, trong tâm Ngài hết thảy không việc gì, mỗi ngày
làm vi
ệc, niệm Phật như thường, rất vui vẻ. Ngài không dùng thời gian đi tính toán