PHẾ ĐÔ - Trang 135

đấy!
Chu Mẫn bảo:
- Anh đâu có không hiểu thế nào là nặng nhẹ sang hèn kia chứ?
Rồi nhìn Trang Chi Điệp có phần nào ngượng ngùng. Đường Uyển Nhi liền
giục:
- Anh Chu Mẫn ơi, vậy thì anh thay thầy giáo Điệp chạy đi thông báo
cho thầy giáo Phòng, rồi về mua một ít quà, chưa biết chừng hôm nay là
ngày sinh của thầy giáo Điệp, hay ngày sinh của sư mẫu cũng nên.
Trang Chi Điệp nói:
- Chẳng phải sinh nhật của ai cả, ăn uống là chuyện vặt, cái chính là
họp mặt bạn bè.
Chu Mẫn sẵn sàng chuẩn bị đi. Trang Chi Điệp cũng định ra về, Chu Mẫn
bảo:
- Có em đi báo, thầy cứ bình tĩnh, để Đường Uyển Nhi ra phố mua
mấy cái bánh hấp vào óc đậu phụ về đã, chắc là thầy chưa ăn lót dạ buổi
sáng.
Trang Chi Điệp cũng ngồi lại, bảo vậy thì mình nghỉ một lát sẽ đi. Chu
Mẫn vừa ra khỏi cổng, Đường Uyển Nhi liền ra đóng cổng, nhưng quay về
nói;
- Thầy giáo Điệp ạ, em đi mua cho thầy mấy cái bánh hấp nhé?
Trang Chi Điệp bỗng mất tự nhiên, đứng lên rồi lai ngồi xuống bảo:
- Tôi không quen ăn lót dạ buổi sáng, em cần ăn thì cứ mua cho em.
Đường Uyển Nhi liền cười bảo:
- Thầy không ăn thì em cũng không ăn nữa.
Đôi mắt nhìn chằm chằm Trang Chi Điệp. Trang Chi Điệp thấy toàn thân
rạo rực, sống mũi toát mồ hôi hột, song cũng dũng cảm nhìn Đường Uyển
Nhi. Đường Uyển Nhi liền ngồi ngay trước mặt Trang Chi Điệp. Chiếc ghế
rất nhỏ, một bên chân duỗi ra đàng sau còn bên chân kia thì từ từ ngả
xuống mũi chân chấm đất. Chiếc giày ở nửa chân nửa tuột ra để lộ nửa gót
chân sau song song với chiếc ghế. Trang Chi Điệp lại một lần nữa ngắm
nghía đôi giày da nhỏ nhắn xinh xinh kia.
Đường Uyển Nhi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.