PHẾ ĐÔ - Trang 219

mạng nghèo khổ.
Liễu Nguyệt nói:
- Chị cả còn coi là mạng nghèo khổ ư? Có bao nhiêu người sung
sướng như chị? ngay đến chị Lưu bán sữa cũng nói, bà chủ nhà em có
khuôn mặt bằng cái đĩa bạc, mũi thẳng mắt sáng, là tướng hoàng hậu đấy.
Ngưu Nguyệt Thanh nói:
- Anh ấy bảo chị từ torng xương tuỷ đã là mệnh cùng khổ.
Liễu Nguyệt nói:
- Nói thế cũng phải. Trước kia chưa đến đây, em cứ tưởng gia đình ta
phải ăn sơn hào hải vị cơ. Sau khi đến thì thấy gia đình chị lại thích ăn cơm
thường, rau ăn hàng ngày cũng không xào, cũng không thái, luộc bằng
nước lã trong nồi, nhà quê chúng em cũng ăn như vậy.
Ngưu Nguyệt Thanh bảo:
- Như thế bổ hơn, ai cũng biết thầy giáo Điệp nhà em thích ăn cháo
ngô, khoai tây luộc, đâu có biết bữa nào chị cũng rắc bột sâm cao ly vào bát
của anh ấy.
Liễu Nguyệt nói:
- Nhưng chị thì không thiếu tiền tiêu mà sao không thấy chị may mặc
cho hợp mốt gì cả. Đồ trang điểm cũng không nhiều bằng bà chủ cũ nhà
em!
Ngưu Nguyệt Thanh cười đáp:
- Thầy giáo Điệp của em ca cẩm chị như thế, em cũng nói thế chứ.
Quả thật chị lôi thôi không ra sao phải không\?
Liễu Nguyệt đáp:
- Không phải thế, nhưng ở độ tuổi của chị đang là lúc ăn diện, chị
cũng không phải không có nền tảng, trang điểm một thì sẽ đẹp mười.
Ngưu Nguyệt Thanh nói:
- Chị không thích hôm nay chải kiểu tóc này, ngày mai uốn kiếu tóc
khác, trên mặt thì bôi như diễn viên sân khấu. Thầy Trang Chi Điệp của em
bảo chị bảo thủ, chẳng thay đổi gì cả. Chị nói với anh ấy, chị thay đổi cái
gì? Chị đã hy sinh sự nghiệp của chị từ lâu, chỉ một lòng thu vén gia đình
mà thôi. Nếu chị trang điểm như yêu tinh, chị cũng giống như những người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.