PHẾ ĐÔ - Trang 220

đàn bà mốt trên đường phố, suốt ngày dạo thương trường, chơi công viên,
vào khách sạn uống cà phê, tới tiệm nhảy disco, thì anh ấy cũng chẳng thể
ngồi yên trong nhà mà viết được một ngày.
Liễu Nguyệt bỗng chốc ngắc ngứ, một lúc sau lại hỏi:
- Chị cả ơi, những tiểu thuyết thầy giáo Điệp viết ra chị đọc cả chứ ạ?
Ngưu Nguyệt Thanh đáp:
- Chị biết anh ấy đều bịa ra, đã đọc mấy cuốn, xong cứ thấy không
vào.
Liễu Nguyệt nói:
- Em đọc hết cả rồi, anh ấy giỏi viết về đàn bà nhất.
Ngưu Nguyệt Thanh bảo:
- Ai cũng bảo anh ấy viết về đàn bà rất giỏi, đàn bà ai cũng như bồ tát.
Năm kia có một chị biên tập ở Bắc Kinh đến đặt bản thảo, chị ấy cũng bảo
như vậy, nhận xét thầy giáo Điệp của em là một người theo chủ nghĩa nữ
quyền. Chị cũng chả hiểu thế nào là chủ nghĩa nữ quyền hay không nữ
quyền.
Liễu Nguyệt nói:
- Em lại không thấy vậy, thầy giáo Điệp miêu tả tâm lý đàn bà rất tinh
tế. Những lời nói trên đây của chị, em hình như cũng đã đọc ở cuốn sách
nào đó. Theo em thì sở dĩ thầy giáo Điệp viết đàn bà hay như vậy, ai cũng
lương thiện và xinh đẹp như bồ tát, lại miêu tả đàn ông bề ngoài thật thà
chất phác, nội tâm lại cực kỳ phong phú, song vẫn không dám vượt qua
vùng cấm một bước đã biểu hiện anh ấy là một người kìm nén ức chế về
tình dục.
Ngưu Nguyệt Thanh hỏi:
- Thầy giáo Điệp của em kìm nén, ức chế về tình dục ư?
Nói xong chị cười, chỉ vào trán Liễu Nguyệt tiếp:
- Nên nói thế nào với em nhỉ, cái con ranh chết rấp này. Em chưa lấy
chồng, ngay đến tình yêu cũng chưa có, em biết thế nào là ức chế tình dục
cơ chứ? Thôi không nói đến chuyện ấy nữa. Liễu Nguyệt này, em vẩy một
ít nước vào đống cỏ cắt về, rồi đặt vào chỗ râm mát trong nhà vệ sinh, trời
nóng nực thế này đãi trong sân sẽ héo đi, ngày mai bò ăn cũng không thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.