PHẾ ĐÔ - Trang 42

nhất đấy, tôi e anh chị không biết thị hiếu của anh ấy. Uyển Nhi đâu, cho
mình ngó cô em xem đẹp đến đâu nào?
Đường Uyển Nhi vội vàng ra tiếp, nói:
- Dạ em đây, ngó rồi không muốn nhận em này nữa.
Chu Mẫn nói:
- Thế nào em, gọi là cô mới phải chứ!
Hạ Tiệp bảo:
- Tôi không đòi hỏi danh phận ấy đâu! Quả nhiên người đẹp hiếm có!
Hai người đàn bà gặp nhau rối rít nói nhiều chuyện của đàn bà, không
ngoài những câu quần áo này đẹp, em còn trẻ thế này, dùng loại mỹ phẩm
nào, có dùng đệm vú không, Đường Uyển Nhi liền bảo:
- Anh Chu Mẫn ơi, anh bày cỗ nhé, em phải tiếp cô Tiệp mấy ván cờ.
Thế là bê luôn bàn cờ và quân cờ lôi Hạ Tiệp lên cái chòi ở gác hai. Ba
hôm trước, cả gia đình người cho thuê nhà đi du lịch, ba gian gác hai khóa
chặt, trên sàn nhà dựng cái chòi gỗ, bên trong đặt một cái bàn đá, bốn cái
đôn đá, hai người vừa nói chuyện vừa đánh cờ, liếc nhìn đại lộ dưới gác.
Chu Mẫn đã bưng nước trà, kẹo, dưa hấu và đào lên. Hạ Tiệp hỏi:
- Cậu Mẫn này, hôm nay xem cậu cho bọn tôi ăn sơn hào hải vị gì?
Chu Mẫn đáp:
- Hôm nay áy náy với cô Tiệp đấy, một là không có thứ gì ngon, hai là
không biết nấu nướng, chỉ là biểu lộ tấm lòng.
Hạ Tiệp nói:
- Tôi cũng không muốn cậu bày vẽ, chờ sau này cậu ăn nên làm ra,
chỉ cần không quên tôi là được.
Liền gọi Mạnh Vân Phòng ở nhà dưới:
- Này, hôm nay anh phải vào bếp đấy, cũng đừng ra cái vẻ thầy giáo
ngồi xếp bằng uống trà nhé!
Mạnh Vân Phòng bảo:
- Ở nhà anh nấu cơm, đi ra ngoài cũng phải nấu cơm hả? Hôm nay
anh thế nào nhỉ, Trang Chi Điệp mà ra mắt, thì anh sẽ thành ma cho mà
xem?
Nói thì nói vậy, song cũng ra bể nước rửa tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.