PHẾ ĐÔ - Trang 451

Ông già đáp:
- Không rao không hát thì cổ họng ông đau.
Liễu Nguyệt bảo:
- Nếu cổ họng ông đau, sao ông không hát cho cháu nghe một đoạn ca
dao hả ông?
Lần đầu tiên ông già quay mặt lại, trong mưa rào rào, mặt ông cười nhăn
nhó, nụ cười rất cảm động ngây thơ. Ông hỏi:
- Cháu cũng thích nghe à?
Liễu Nguyệt đáp:
- Vâng thích nghe.
Ông già liền kéo xe đi phăng phăng, chiếc bánh sắt không có đệm cao su
lăn nhẹ nhàng trong nước hơn lăn trên đường cạn, làm cho nước bắn tung
lên trắng xoá. Thế là Liễu Nguyệt đã được nghe một đoạn ca dao thú vị:
Trung ương bay bổng lên trời
Tỉnh thị không kém cũng ngồi máy bay
Cấp huyện mui bạt đó đây
Xã trấn xe máy đe6m ngày thong dong (mác ba mươi)
Nông dân mác "Đông Phương Hồng"
Thị dân xe đạp lòng vòng kính coong
Ông già quay đầu lại hỏi:
- Cô cháu tên là gì vậy?
Liễu Nguyệt đáp:
- Cháu là Liễu Nguyệt ạ
Ông già đọc luôn:
- Trời mưa Liễu Nguyệt cưỡi rồng
Liễu Nguyệt nói:
- Cháu không đồng ý ông dùng tên cháu trong ca dao đâu.
Ông già vẫn tiếp tục nghêu ngao hát đi hát lại, người tránh mưa hai bên
đường phố nghe thấy cũng học thuộc ngay. Liễu Nguyệt liền nghe thấy
những người ấy cao giọng hát như sói gầm, câu cuối cùng vẫn là "trời mưa
Liễu Nguyệt cưỡi rồng". Liễu Nguyệt tức quá, nhẩy ào khỏi xe, ngồi bệt
trong nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.