PHẾ ĐÔ - Trang 600

không nhìn thấy chị ấy. Hừ! Làm ni cô cũng bôi môi son à? Em không chấp
nhận cái kiểu ấy, muốn đẹp thì đừng đi làm ni cô. Làm ni cô lại quen người
này biết người kia, theo em thì chị ấy cố ý khoe mình. Không làm ni cô, thì
con gái đẹp đầy thành phố mấy ai biết họ biết tên, làm ni cô, thì ai ai cũng
biết trong thành phố có một ni cô Tuệ Minh mặt trắng vú to. Chị ấy bị
bệnh gì, Phật cũng không phù hộ chị ấy à?
Trang Chi Điệp nói:
- Trông người lại nghĩ đến ta, thấy người ta xinh đẹp thì em lại hậm
hực có phải không?
Liễu Nguyệt đáp:
- Em đã hậm hực với ai nào?
Lúc này Trang Chi Điệp mới định nhắc chuyện Đường Uyển Nhi thả bồ
ca6u nhắn tin, xong vừa mở miệng ra lại thôi, trong nhà này anh chưa nói
cho Ngưu Nguyệt Thanh và Liễu Nguyệt biết chuyện Đường Uyển Nhi bị
ốm. Nhưng Liễu Nguyệt vẫn chưa nguôi tức. Cô ta nói:
- Liên quan cái gì với em cơ chứ? Trước kia bảo mồm thối Mạnh Vân
Phòng hay đến đấy, bây giờ mù mắt không đến được thì anh lại năng đi.
Trang Chi Điệp bảo:
- Em càng nói càng đắc ý! Anh cũng gặp thư ký riêng Hoàng Đức
Phúc ở dọc đường. Anh ấy bảo Tuệ Minh đau lưng không đứng thẳng
người lên được. Anh mới bảo Triệu Kinh Ngũ đi tìm thầy lang Tống, nếu
em không đi thì thôi.
Liễu Nguyệt nói:
- Anh đã sai bảo, em không đi mà được ư? Bữa cơm trưa nay em về
muộn, anh và chị cả ra quán ăn nhé!
Trang Chi Điệp bảo:
- Nói có một ca6u mà mất nhiều thời gian thế cơ à? Em đánh mất cả
hồn vía thì về nhà anh sè mách chị cả đấy.
Liễu Nguyệt đáp:
- Được rồi, em sẽ bảo chị cả rắc một nắm thóc tẩm thuốc độc để giết
quách con bồ câu trắng đi.
Nói xong tươi cười hớn hở chạy ra cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.