PHẾ ĐÔ - Trang 69

- Nhà văn lại giảng bài cho tôi đấy!
Bà già ăn bánh bao còn chê nhạt, liền lấy bát múc dấm trong vại để ở
buồng ngủ của bà. Vại to lắm, tháo vải mở nắp đậy, mùi toả ngào ngạt khắp
nhà. Triệu Kinh Ngũ hỏi:
- Mùi gì thơm nồng thế nhỉ?
Ngưu Nguyệt Thanh đáp:
- Mẹ ơi, mẹ mở vại dấm đấy à?
Ủ dấm ngày nào cũng phải lấy que sạch khuấy lên, bà già đáp:
- Không khuấy nữa, nhuyễn rồi.
Triệu Kinh Ngũ hỏi:
- Gia đình chị tự làm dấm ư?
Ngưu Nguyệt Thanh trả lời:
- Thầy giáo Điệp của anh có tật lạ, không ăn dấm hun ở phố, chỉ ăn
dấm trắng, tôi ủ hẳn một vại tương, mùi vị sạch lắm, múc cho anh một can
nhé?
Triệu Kinh Ngũ nói:
- Em không kén như thầy giáo Điệp, ăn được mọi thứ, nếu có dưa
muối, dưa ướp. Hôm nào em nếm thử.
Ngưu Nguyệt Thanh nói:
- Vậy thì cậu tìm đúng chỗ rồi đấy, nhà chị có dưa muối, dưa ướp, tỏi
ngọt, ớt, chỉ cần cậu thích ăn.
Lập tức lấy túi ny lông, gắp mỗi thứ một ít để khi đi Triệu Kinh Ngũ đem
theo.
Trang Chi Điệp nói mấy câu, gia đình anh có khẩu vị của người nhà quê,
đột nhiên nhớ đến chuyện đôi giày, liền lấy trong túi ra đưa cho Ngưu
Nguyệt Thanh, Ngưu Nguyệt Thanh hỏi:
- Anh mua cho em à?
Trang Chi Điệp không nói Nguyễn Tri Phi tặng. Vợ anh ghét Nguyễn Tri
Phi, chửi là "đồ lưu manh", liền bảo hôm qua ở nhà Mạnh Vân Phòng, Hạ
Tiệp gởi tặng. Ngưu Nguyệt Thanh nhìn thấy một đôi giày mũi nhọn bằng
da trâu màu đen cao gót nho nhỏ, liền bảo:
- Trời ơi, gót cao như thế này à, đâu phải là giày, mà là cái cùm chân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.