PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 186

"Bí mật nghề nghiệp, cấm nhìn kỹ."

Tô Duy nói xong vội vàng chạy lên lầu hai, Thẩm Ngọc Thư theo sau, đưa
tay mình lên không
ngừng hít hít, nói: "Đây là cái mùi gì? Không giống mùi phấn rôm, cũng
không giống nước hoa hồng, là dầu hồng hoa à? Cũng không giống.. ."

Hiếm khi thấy Thẩm Ngọc Thư lộ ra vẻ mặt rối rắm như thế, Tô Duy nhịn
cười, mở cánh cửa trước mặt ra: "Đừng có để ý mùi vị gì nữa, trước tiên
xem trong đây có huyền cơ gì này."

Trong phòng có đặt vài bộ cờ và bàn cờ cũ, trên tường còn treo kì phổ, đều
phủ một tầng bụi, ánh trăng xuyên qua lớp giấy cửa rách nát, thỉnh thoảng
có cơn gió lùa vào, phát ra tiếng gió rít.

Hai người lượn một vòng quanh phòng, Tô Duy còn bị Thẩm Ngọc Thư bắt
nhảy lên xà nhà tìm kiếm nhưng cũng không thấy thứ gì kỳ lạ. Bọn họ lại
sang những phòng khác tìm, kết quả cũng vẫn vậy, ngoại trừ những thứ có
liên quan đến cờ tướng thì không phát hiện ra gì nữa.

Sau lần thứ năm bị Thẩm Ngọc Thư yêu cầu leo lên xà nhà kiểm tra mà
không thu hoạch được gì, Tô Duy không kìm được nữa, nhảy xuống hỏi hắn:
"Rốt cuộc cậu muốn tôi tìm cái gì?"

Thẩm Ngọc Thư chắp tay sau lưng, đi lại trong góc phòng. Bị hỏi, hắn gãi
đầu.

"Thực ra tôi cũng không biết."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.