PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 266

"Là tôi quá tự tin vào phán đoán của mình, tôi không nên đánh giá quá cao
chỉ số thông minh của mình như vậy. Chuyện ra thế này còn liên lụy đến cậu
và những người khác, hơn nữa cuối cùng lại để hung thủ ung dung ngoài
vòng pháp luật."

"Không thể nói như vậy, ít nhất chúng ta cũng đã biết hung thủ là ai."

"Nhưng lần này rút dây động rừng, rất khó để buộc tội ông ta lần nữa, đã thế
còn bị cắn lại một miếng, báo hại cậu phải quỳ xuống trước mặt ông ta..."

Nghe xong câu này, Tô Duy không kìm được nhìn về phía Thẩm Ngọc Thư,
thần thái của hắn rất bình tĩnh, nhưng không khó để nhìn ra sự ủ rũ trong đó.

Tô Duy rất khó chịu, lái xe đến một khoảnh đất trống dừng lại, quay đầu
chăm chú nhìn Thẩm Ngọc Thư, sau bất thình lình tát cho hắn một cái.

Lực đánh ra không mạnh, nhưng Thẩm Ngọc Thư không đề phòng, bị tát hất
mặt sang một bên, kinh ngạc hỏi: "Cậu làm gì thế?"

"Đánh cậu! Không phải cậu tên Thẩm Vạn Năng à? Thế nên không có gì là
không làm được hết, hai quân đối đầu với nhau sẽ có bên thua bên thắng,
cho dù là Sherlock Holmes thì cũng có lúc bị thua. Cậu chẳng qua mới thua
có một lần mà đã bày ra bộ dạng đáng thương này, không đánh cậu thì đánh
ai?"

"Tôi không sợ thua, nhưng vì tôi mà cậu phải quỳ xuống trước mặt hung thủ,
tôi nuốt không trôi cục tức này!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.