PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 268

"Làm ơn đừng có dùng mấy từ như 'trả giá' chứ, nó sẽ khiến tôi cảm thấy
như mình đã xuyên không rồi ấy."

"Xuyên không?"

"OK, đây không phải là point mà chúng ta cần nói, hãy let it go, điều tôi
muốn nói chính là chúng ta là partner - chính là có phúc cùng hưởng có họa
cùng chịu, phải biết phân công hợp tác mới có thể win-win đúng không?"

"Cậu có thể dùng ngôn ngữ bình thường một chút để diễn đạt được không?"

"Xin lỗi, tôi cứ sốt ruột là sẽ nói kiểu vậy, dù sao hồi đó có một nửa thời
gian là tôi sống ở nước ngoài. Tóm lại, cậu thật sự không cần coi chuyện
quỳ xuống dập đầu là nghiêm trọng đến thế. Ở thời đại của chúng tôi... Ý tôi
nói là ở quê tôi, mấy chuyện quỳ gối dập đầu này căn bản chẳng sá gì hết,
trước kia tôi cũng quen làm rồi."

"Là vì trộm đồ bị bắt nên mới dập đầu xin lỗi sao?"

Tô Duy không đáp, bản lĩnh lớn nhất của Thẩm Ngọc Thư chính là giết
người bằng lời nói.

Cậu nhìn Thẩm Ngọc Thư, đột nhiên lại vung tay lên, lần này Thẩm Ngọc
Thư có đề phòng, lùi về phía sau né tránh.

"Bỗng nhiên tôi thấy hối hận vì đã giúp cậu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.