PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 269

Tô Duy xoay cổ tay, nhìn hắn cười lạnh: "Tôi là ai? Tôi là Tô Thập Lục đỉnh
đỉnh đại danh, tôi mà bị bắt á? Đùa cái gì thế? Tôi quỳ gối là quỳ với tổ nghề
với sư phụ, quỳ với một đống thần tiên không quen biết, quỳ mãi thì cũng
thành quen."

"Không ngờ cậu lại tôn sư trọng đạo như vậy."

Ê, tên này bị sang chấn tâm lý à? Có ai vừa phải chịu bẽ mặt xong lại còn
nghiêm túc độc mồm độc miệng mỉa mai người khác như vậy bao giờ
không?

Tô Duy hậm hực nhìn Thẩm Ngọc Thư, sau khi chắc chắn tâm trạng của hắn
đã hồi phục, cậu lại khởi động xe, lái đi tiếp.

"Thế cho nên, một chuyện nếu cậu coi nó nặng như núi, thì nó sẽ thật sự
nặng như núi, còn nếu cậu không coi nó ra gì, thì nó chẳng qua chỉ là quả
rắm mà thôi."

"Hiểu rồi, tôi sẽ nhớ kỹ."

"Còn nữa, cậu làm việc rất nghiêm túc, nhưng đôi khi chính vì quá nghiêm
túc, ngược lại sẽ coi nhẹ một số tiểu tiết. Trên đời này không có điều gì là
tuyệt đối, thế nào cũng có biến số nào đó, có điều cậu cũng đừng nghĩ ngợi
nhiều quá, có tôi ở bên, cho dù cậu thất bại, tôi cũng có thể giúp cậu chuyển
bại thành thắng. Không cần phải cảm ơn tôi đâu, tôi chỉ là một người bình
thường, tâm nguyện của tôi là thế giới hoà bình, bảo vệ địa cầu."

Thẩm Ngọc Thư không đáp lại, nghe Tô Duy ở bên cạnh lải nhải, hắn đột
nhiên có cảm giác rất muốn cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.