PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 363

"Cậu là... Trần Phong?" Tô Duy hỏi không chắc chắn lắm.

Đầu dây bên kia đáp liên tục.

"Vâng vâng vâng!"

"Là Trần Phong sáng nay gặp vẫn còn diễu võ dương oai đó sao?"

"Vâng vâng vâng!"

"Là cậu à, vậy xin lỗi nhé, Thẩm Ngọc Thu chỉ có hứng thú với người chết
thôi, lúc nào cậu chết rồi thì hắn sẽ tới gặp cậu đầu tiên."

Tô Duy lần này thực sự muốn cúp điện thoại, Trường Sinh suýt chút nữa đã
chết bởi tham vọng ích kỷ của cậu ta, Tô Duy không cho Trần Phong một
trận đã cảm thấy bản thân rộng lượng lắm rồi, thế nên căn bản không muốn
lãng phí thời gian với một bãi cứt trâu.

Phát hiện cậu muốn cúp điện thoại, Trần Phong kêu lên thảm thiết hơn, liên
tục nói: "Đừng, cứu tôi với! Xin lỗi, tôi xin lỗi, xin hãy cứu tôi với!"

Tô Duy không tự chủ được nhíu mày.

Buốt hết cả màng nhĩ, Tô Duy xoa xoa tai, hoàn toàn không hiểu nổi thái độ
trước sau bất nhất của Trần Phong, trong lòng vừa có chút hả giận, vừa có
chút tò mò, cười lạnh nói: "Cậu không phải có rất nhiều tiền sao? Có chuyện
gì mà tiền không giải quyết được thế?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.