PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 391

nó vẫn chạy rất chuẩn, không nhanh không chậm, nhưng không bao giờ
ngừng.

Nhìn chiếc đồng hồ, Tô Duy không khỏi muôn phần cảm khái, trước kia
Thẩm Ngọc Thư vẫn luôn rất để ý chiếc đồng hồ này, suốt ngày tìm cách
cầm lấy nó đem đi nghiên cứu, lần nào cũng bị cậu cự tuyệt, Tô Duy không
ngờ có một ngày Thẩm Ngọc Thư sẽ mất đi hứng thú với nó, chiếc đồng hồ
đi dạo một vòng, sau lại trở về trong tay cậu bằng cách này.

Thật đúng là một tên bạc tình.

Nhìn đồng hồ, Tô Duy hỏi: "Dì út và chú Lạc, còn cả Tiêu Dao, Trường
Sinh, Vân Phi Dương bọn họ đều khỏe chứ?"

"Đều khỏe, chỉ là rất lo lắng cho cậu, đợi cậu bình an rời đi, tôi sẽ tìm cơ hội
nói sự thật với họ... Đúng rồi, vụ Diêm Đông Sơn tôi đã tra ra..."

Tô Duy đưa tay lên, ngắt lời hắn.

"Không cần nói nữa, tôi không còn hứng thú nữa."

"Cũng đúng, nếu cậu đã lựa chọn rời đi, những chuyện trước kia cũng không
cần phải đau đầu làm gì nữa."

Đoan Mộc Hành nhìn đồng hồ, nói: "Thời gian không còn sớm, để tránh
đêm dài lắm mộng, cậu lên thuyền sớm một chút đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.