PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 393

này của cậu đúng là tìm đường chết.

"Tôi hiểu rồi, sau này tôi sẽ không tùy tiện qua sông nữa đâu."

Tô Duy mỉm cười trả lời: "Lần này có thể thoát được, tôi đã rất may mắn,
nên biết rằng bất luận là trong truyện hay trên phim truyền hình, những kẻ bị
cho đi lĩnh cơm hộp đầu tiên đều là người tốt... Nghe không hiểu đúng
không? Quay về có thể hỏi Thẩm Ngọc Thư, hắn sẽ giải thích cho."

(Cụm từ này trong tiếng Trung có nghĩa là bị sa thải, bị thủ tiêu hoặc bị loại
bỏ)

Tô Duy nói xong, quay người đi thẳng, lúc này cậu không dừng lại nữa,
chân sải bước rất nhanh, không bao lâu sau đã biến mất trong tầm mắt của
Đoan Mộc Hành.

Đoan Mộc Hành yên lặng đứng trên bến cảng, nhìn Tô Duy đi khuất mới
ngồi lại vào xe, giơ tay ra hiệu cho tài xế.

Chiếc xe theo đường cũ quay về, đi được một lát, dừng lại sau một góc
quẹo, chỗ đó có một người đang đứng, Đoan Mộc Hành thò người ra mở
cửa, mời hắn lên xe.

Người đàn ông ngồi vào xong, chiếc xe lại một lần nữa lăn bánh, Đoan Mộc
Hành nhìn sắc mặt hắn, thở dài: "Đã quan tâm đến vậy thì nên tự mình đi
tiễn, lại bắt tôi ở đó làm tiểu nhân."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.