PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 48

Thực ra cậu cũng biết những chuyện đó của mình không qua được mắt
Thẩm Ngọc Thư, thế nên mới giữ cái suy nghĩ giấu được chừng nào thì giấu,
đến lúc thực sự không giấu được nữa thì sẽ nghĩ đến chuyện giải thích.

Tô Duy len lén liếc Thẩm Ngọc Thư, cũng may là hắn không tiếp tục truy
hỏi nữa, ánh mắt đã dán lên bàn cờ.

Cùng với bốn kì thủ lên sân khấu, trong đại sảnh khẽ vang lên tiếng xì xào,
ba vị trong số đó mọi người đã rất quen thuộc, bọn họ là những người đã
loại địch thủ ở vòng ngoài để tiến vào trận chung kết, nhưng Trường Sinh thì
nửa đường xuất hiện, hơn nữa so với ba người còn lại thì nó quá nhỏ bé,
những người ngồi sau nếu không đứng lên thì căn bản không nhìn thấy.

Những người ngồi hàng đầu thấy nó cũng không hiểu ra làm sao, tất cả nhìn
nhau, mặt đầy vẻ tò mò.

Trường Sinh hôm nay được Đoan Mộc Hành đưa đến, dùng lời Tô Duy để
miêu tả thì chính là: Đoan Mộc Hành đã tiến hành tân trang lại cho nó. Cậu
nhóc hôm nay mặc một bộ vest đen rất vừa vặn, đeo nơ màu xanh nước biển,
tóc vuốt sáp về phía sau gọn gàng, đứng trước ba vị kì thủ khác cũng chẳng
hề bị khí thế của họ áp đảo.

Tục ngữ có câu "Người đẹp vì lụa lúa tốt vì phân", mặc một bộ đồ Âu bảnh
như vậy, Trường Sinh nhìn có vẻ tràn đầy tinh thần, nó lễ phép cúi mình
chào mọi người, không hề lúng túng sợ sệt chút nào.

Nếu nói có chỗ nào đó không được hoàn hảo, thì đó chính là cái túi áo phình
phình. Quả nhiên trẻ con đúng là trẻ con, trong hoàn cảnh nghiêm túc như
vậy mà nó vẫn phải mang thú cưng theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.