PHÍA ẤY NGƯỜI ĐI - Trang 100

Bùi Đức Ba

Phía Ấy Người Đi

- 5 -

Sáng hôm sau, mắt Thương hoe hoe đỏ, cô nói với bố: “Bố ưng thuận
anh Cội làm rể, con không dám trái ý bố mẹ”. Nước mắt của con gái hoen
trên gò má làm ông Thưởng mủi lòng. Con ông không một lời oán trách –
dù ông Thưởng biết rằng nó chẳng muốn lấy thằng Cội, những giọt nước
mắt tủi phận của Thương làm ông day dứt, không vui lên được. Cặp mắt
của hai cha con lảng tránh nhau, căn nhà buồn tênh như đang có đám
tang.Lặng lẽ trong khổ đau không nói thành lời.

Thương không từ chối việc thành hôn với mình, Cội vui lắm. biết rằng kế
hoạch hành động khôn ngoan của mình đã thành công công mỹ mãn. Bước
trên đường làng, tự nhiên Cội dẩu môi bật ra tiếng huýt sao, gặp người
quen Cội khoe: “Tôi sắp lấy cô Thương”. Đến nhà ông Thưởng, anh nói bô
bô tự nhiên thỏai mái, cười hềnh hệch, bàn tay xuồng xã vỗ lưng, vỗ mông
Thương đồm độp, cứ như đôi bạn tình đã quen giao du với nhau như thế.
Ông Thưởng đành quay mặt như không hay biết. Mắt Cội trô trố ngắm nhìn
gương mặt thanh tú, xinh đẹp và dừng lại rõ lâu nơi khuôn ngực vum vum
gọn ghẽ của Thương như muốn dò tìm vật báu bổ mắt. Tay y định chộp lấy
nhưng Thương nhanh tay gạt phắt. Thương ngượng, chau mày, cô rủa thầm
“đồ vô học”.

Được chiếm hữu người mình yêu, được sở hữu người đàn bà đẹp là niềm
vui hạnh phúc của tất thảy những người đàn ông. Người thì tận hưởng
không cần giữ gìn, kẻ thì nâng niu trân trọng cái đẹp. Cội không cần biết
người con gái mà anh lấy làm vợ có yêu anh không. Chẳng có khái niệm
bạn đời, tình yêu, đồng cảm, gắn bó trong con người anh.

Ít lâu sau, bố con ông Cành đóng bộ đại cán tươm tất, đến nhà gặp ông
Thưởng đặt vấn đề ăn hỏi và định ngày tổ chức thành hôn. Nửa tháng sau,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.