PHÍA ẤY NGƯỜI ĐI - Trang 16

nhựa đường, mắt to nhiều lòng trắng, lông mày xếch, kém ông Cành trên
chục tuổi. Lăm lăm khẩu súng lục ánh lên màu nước thép, đạn đã lên nòng,
đồn trưởng nghiêm sắc mặt, lạnh lùng hất hàm, hỏi trống không vẻ hách
dịch của kẻ có uy quyền.
- Gia chủ là ai?
Ông Cành cúi lom khôm trước cửa, mau lẹ thụp lậy như tế sao. Mặt lấm lét
nhìn đồn trưởng, giọng run run, nhũn nhặn:
- Thưa quan lớn, vợ chồng chúng con đây ạ
- Nhà có mấy người?
Thằng Cội và em nó mặt tái mét, từ trong nhà ló mặt ra cửa. Ông Cành đưa
mắt nhìn hai con, vội vã lên tiếng:
- Dạ! Nhà con cả thẩy có bốn người. Hai thằng bé kia là con.
Đưa mắt nhìn lướt qua hai đứa bé rồi xéo mắt tập trung nhìn mấy con gà đã
lớn, lông mượt, mào đỏ chót, đồn trưởng Thuỷ Nhai nghiêm nét mặt, dằn
giọng:
- Mầy con gà này dành để tiếp tế cho du kích Việt Minh chứ gì ?
Hoảng sợ quá, vợ chồng ông Cành cũng quỳ xuống, không ngừng vái lậy,
lưỡi líu lại, nói líu ríu :
- Chúng con không dám thế, không dám thế - ông vân vi giãi bày :
- Chúng con biết quan lớn khó nhọc đến đây. Nhà chăn thả được đàn gà,
chọn mấy con béo tốt : gà trống thiến, gà mái tơ, giành để biếu quan lớn –
ông Cành sờ nắn ức và lườn của mấy con gà rồi tiếp tục bày tỏ, gà béo lắm,
thịt ngon phải biết quan lớn ạ.
Mấy con gà đột nhiên kêu oang oác, vỗ cánh phành phạch như phụ hoạ cho
lời nói của ông Cành. Viên thiếu uý chẳng muốn nghe thêm lời dông dài,
hắn lạnh lùng xẵng giọng :
- Biết rồi, khổ lắm - hắn quay sang ra lệnh cho lính :
- Chúng mày mang gà về đồn – viên thiếu uý ậm ọe hắng giọng, hất hàm về
phía ông Cành :
- Ông phải tức khắc bắt ngay mấy con gà khác, về đây làm thịt cho các
quan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.