PHÍA ẤY NGƯỜI ĐI - Trang 70

nằm xuống, tay lau nước mắt. Mẹ An đang ngủ say, nhịp thở đều đều, lúc
này An có cảm giác nghe sao mà nặng nề. Anh muốn trò chuyện với mẹ
quá và rồi, anh nói thầm trong dạ, không thành tiếng thành lời: “Con sẽ giã
biệt mẹ. Mong mẹ rộng lòng hiểu cho con. Con biết rằng mẹ vẫn mong
muốn cho con được ăn học. Bây giờ đã 16 tuổi mà con chẳng đỡ đần được
là bao cho mẹ, tha thứ cho con mẹ nhé. Mà sao ông trời bắt tội mẹ con
mình mãi thế này”. Bây giờ nước mắt An lại trào ra, trào nhiều hơn.

Ngày hôm sau, An không dám nói ý định di cư vào Nam của mình, ngại
rằng mẹ sẽ giữ lại. Anh viết lá thư dài bốn trang giấy gửi mẹ giãi bày
nguyện vọng ra đi, mong mẹ tha thứ cho mọi lỗi lầm. Giọt nước mắt của
anh nhỏ xuống trang thư hoen vài con chữ. Thư để lại được giấu trong ngăn
tủ. Và rồi, ngày hôm sau nữa, chờ cho mẹ đi làm, trong lúc các em vẫn còn
đang ngủ, anh mua ba gói xôi để lại cho các em. Trước lúc ra đi anh cúi
xuống đặt nụ hôn cuối cùng lên má chúng, nhẹ tay xoa đầu nó rồi vội vã rời
nhà ra bến xe đi Hải Phòng. Đến Hải Phòng phải chờ mấy ngày để lên tàu
há mồm vào Sài Gòn bởi đoàn người chờ di cư vào Nam đông quá.

Ngay chiều hôm ấy, đi làm về, linh tính mách bảo, mẹ An phán đoán chính
xác, con bà đã trốn nhà về Hải Phòng tìm đường di cư vào Nam. Lòng buồn
thương tê tái, ánh mắt bà chốc chốc lại ngơ ngác như người mất hồn.

Sáng hôm sau mẹ An nghỉ việc, tức tốc đi Hải Phòng, nửa ngày tìm kiếm ở
nơi bến cảng để gặp con. Bà nuôi sẵn ý định giữ con ở lại, bắt con quay về.
Hôm sau quay về Cẩm Phả, bà nói với những người quen biết rằng, không
gặp được An ở bến cảng. Thực ra, để cho việc ra đi của An nguôi ngoai
trong lòng bà mới kể rõ sự thật. Bến cảng chiều hôm ấy nườm nượp người
bước chân xuống tàu há mồm để di cư vào Nam. Già có, trẻ có. Vợ chồng
con cái dắt díu nhau lên tàu. Cảnh chộn rộn, bao nhiêu là người mắt đỏ hoe,
lã chã nước mắt. Gặp An nơi bến tàu huyên náo ấy, anh chào mẹ rồi quỳ
xuống van xin: “Cho con được vào Nam theo học…”. Mẹ không còn lòng
nào níu giữ An. Nước mắt ứa ra, mẹ nói với An: “Thôi đứng dậy, mẹ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.