PHÍA ẤY NGƯỜI ĐI - Trang 97

hau háu đôi má ửng hồng vì lửa bếp của Thương, anh thả giọng như hò hẹn
tâm tình:
- Chào Thương nhé! Rồi tôi lại có dịp đến chơi.

Thương đáp lại bằng từ “vâng” miễn cưỡng cho phải phép với khách.

Cội ra về rồi, Thương phân vân lắm. Linh tính mách bảo, người con trai
này đang để ý đến mình. Anh ta vơ vào “là bạn, là người thân”. Mình nào
có muốn làm bạn với con người ấy. Những hồi ức về những ngày còn cắp
sách đến trường tái hiện sống động, đã mấy lần hắn chặn đường gây sự,
bờm xơm vô duyên với mình… Giờ thì, còn hẹn “đến chơi” như là thân
tình lắm ấy. Rồi mai, ngày mai sẽ ra sao? Thương đăm chiêu, lo ngại và
muốn xua đuổi ngay những ý nghĩ về con người ấy.

Tuần hai ba lần Cội đến chơi nhà ông Thưởng, lúc thì buổi trưa, khi thì vào
buổi chiều tối đã nhọ mặt người. Ánh mắt Cội lấc láo, đưa tình lồ lộ, giọng
nói làm duyên vừa vồ vập vừa lẳng lơ. Khi thì tỏ ra thương cảm: “Làm
đồng nắng nôi, khổ thân em”, khi thì như khao khát bên nhau: “Được trò
chuyện với em mãi mà không chán”, lại có khi vơ vào táo tợn: “Chào cô vợ
sắp cưới của anh”. Cội cười hềnh hệch. Chưa bao giờ Thương đủ can đảm
để nhìn thẳng vào cặp mắt trô trố với ánh mát dạn dĩ đang xăm soi, lấn tới
của Cội.

Ông Thưởng ngồi trong nhà, nhiều lần chứng kiến Cội bạo dạn sấn lại trò
chuyện, có lần nắm chặt bàn tay con gái ông nói, sắp tới, anh cùng bố mẹ
sẽ sang nhà em đặt vấn đề ăn hỏi đấy. Và rồi, chẳng lâu la gì, Cội nói với
ông rằng, bác đừng lo gì về thành phần giai cấp nếu hai người nên duyên
vợ chồng và rằng, cán bộ đội cải cách ruộng đất không bao giờ lấy vợ thuộc
thành phần giai cấp bóc lột.

Ông Thưởng với nét mặt lộ rõ vẻ căng thẳng, chậm rãi nói với con gái:
- Thành phần giai cấp nhà mình có điều phức tạp, thật không ngờ. Nghĩ kỹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.