PHÍA ĐÔNG VƯỜN ĐỊA ĐÀNG - Trang 342

- Tự hành hạ mình như vậy cậu thấy khoái chứ? Nỗi thất vọng đã làm cho

cậu thích thú lắm không?

- Kìa chú Lee! Chú hỏi gì lạ vậy?

- Vậy là cậu khá thoea mãn rồi. Cậu đang thưởng thức tình cảm bi thảm

của chính cậu, một Caleb Trask độc đáo. Có bao giờ cậu nghĩ rằng mình là
một thằng con trai kì cục, lúc thì bần tiện, lúc thì quảng đại một cách khó
tin? Cậu đang kết hợp danh dự và bi thảm lại với nhau trong đầu vì cớ mẹ
cậu phải không? Và nếu có việc gì xảy ra cho anh cậu, cậu có tìm cớ chạy
tội giết người của cậu không?

Cal chậm chạp quay trở lại bàn riêng của mình. Chú Lee để ý nhìn theo

như một bác sĩ đang quan sát từng phản ứng của một bệnh nhân. Rồi chú
thở dài dịu giọng nói:

- Này Cal, người Mỹ chúng ta là một giống dân cứng cỏi. Chắc cậu lấy

làm lạ tại sao tôi lại gộp cả mình trong đó? Có lẽ chúng ta đều là con cháu
của những đám người hiếu động, phạm pháp, ồn ào nhưng cũng can đảm, tự
lập và quảng đại. Nếu tổ tiên chúng ta không là những người như vậy thì họ
đã ở yên tại quê hương chịu đói khổ trên mảnh đất cằn cũ kĩ.

Cal quay đầu lại nhìn chú, nét mặt đã mất hẳn vẻ căng thẳng. Chú Lee

biết rằng mình đã không đến nỗi làm cho cậu con trai này điên đầu. Cal
chịu nghe vì thấy rằng những lời chú Lee thẳng thắn và thành thật.

Chú Lee nói tiếp:

- Vì lý do đó mà tôi đã gộp cả tôi trong đó. Chúng ta đều thừa hưởng

những đặc tính đó và không giữ được bao nhiêu từ quê hương cũ. Vì thế
chúng ta can đảm cũng hơi quá và sợ hãi cũng hơi quá, chúng ta vừa dễ tính
vừa hung bạo như trẻ con. Chúng ta vừa tự phụ vừa dễ cảm kích. Chúng ta
vừa giàu tình cảm lại vừa thực tế... Chúng ta là những người vụ thực tế...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.