PHÍA TÂY KHÔNG CÓ GÌ LẠ - Trang 69

- Vào địa vị cậu, tớ sẽ cố trở thành trung uý. Lúc ấy cậu có thể rèn hắn

kỹ cho hai cái mông đít của hắn phải lạy van lên mới thôi..

- Còn cậu, Đêtơrinh... - Muynlơ tiếp tục. Với cái kiểu hỏi con nhà người

ta như thế, nó có thể trở nên một thầy giáo chính cống. Đêtơrinh ít nói.
Nhưng đối với vấn đề này, nó trả lởi hẳn hoi. Nó nhìn lên không và chỉ phát
ra mỗi một câu:

- Mình về cũng còn kịp vụ gặt.. ..

Nói xong nó đứng dậy và đi thẳng.

Nó đang có chuyện lo nghĩ. Vợ nó phải quán xuyến cả mảnh đất lính

canh ấy. Thế mà người ta lại vừa tịch thu của hắn thêm hai con ngựa. Ngày
nào nó cũng đọc những tờ báo vớ được, chỉ cất xem thời tiết ở "xó, nhà quê
Ônđenbua của nó ra sao. Nếu ở đấy cũng mưa, chắc họ không thể đưa rơm
về kịp.

Giữa lúc ấy, Himmenxtôt xuất hiện. Hắn đi thẳng về phía bọn chúng tôi.

Mặt Jađơn đỏ lên, nó nằm thẳng băng trên cỏ và nhắm nghiền hai mắt lại,
đủ biết nó đang bị kích thích đến mức nào.

Himmenxtôt có phần ngập ngừng. Hắn bước chậm lại. Nhưng rồi cuối

cùng hắn cũng đi về phía chúng tôi.

Chẳng ai buồn nhúc nhích. Cốp chăm chú nhìn hắn.

Hắn đến trước mặt chúng tôi và đứng đợi. Chẳng ai nói; hắn đành buông

ra một tiếng: "Thế nào... " Mấy giây trôi qua. Rõ ràng. Himmenxtôt lúng
túng không biết nên có thái độ như thế nào. Có lẽ lúc này hắn cũng muốn ra
oai thật sự với chúng tôi. Nhưng, hình như hắn cũng đã biết mặt trận không
phải là cái sân trại lính tập. Hắn thử một lần nữa và lần này, hắn không hỏi
tất cả mọi. người, mà hỏi riêng một người, như vậy chắc sẽ đắt lời hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.