PHỐ - Trang 119

- Được, thậm chí… trên cả nghiêm túc. Nói đi! Tòa nghe đây – Bình

nghển đầu, ưỡn ngực, ngồi cứng đơ như cái mắc áo.

- Theo cậu, tình hình hai nước Đức sắp sáp nhập vào một nước Đức tư

bản liệu có ảnh hưởng gì đến…

- Dân tộc vĩ đại của chúng ta?

- Không, đến vợ mình.

- Vợ mày thì có liên quan gì vào đó?

- Bởi lẽ cô ấy là một công dân của một nước cộng sản, biết đâu nhân

chuyện này mà họ đánh đòn thù? Không hiểu nhà nước mình có gọi họ về
trước khi chuyện này xảy ra không nhỉ? Theo cậu, sao? Mình lo quá!

- Lo bò trắng răng. Nó sáp nhập thì kệ cha nó, việc quái gì đến mình?

Đòn thù ư? Ai thù? Chỉ được cái nghĩ xằng. Thằng nào cũng thế, càng tư
bản lại càng mê chuộng nhân công rẻ mạt, có khi nó còn mời sang thêm.
Đấy là chưa nói nhân đà thắng này, nó còn, còn muốn chứng minh cái sự
nhân quyền nhân đạo nữa. Nhưng nhìn chung – Bình đứng dậy, trong mắt
anh biến mất sự ranh mãnh cợt đùa – Nếu có thể về được thì mày nên gọi
cô ấy về. Thế giới đang đại loạn, các tầng giá trị thiêng liêng nhất đang lộn
nhào, hơn lúc nào hết, các thành viên gia đình cần phải có mặt bên nhau để
chống đỡ. Trừ tao.

- Nhưng mà lạ lắm cậu ạ!

- Lại cái gì nữa?

- Mình cũng đã có gợi ý như thế nhưng cô ấy không trả lời thẳng mà

những lá thư gần đây gởi về, mình cứ thấy là lạ thế nào ấy?

- Hả? – Bình thoáng giật mình nhìn vào mắt bạn rồi nói xóa đi – Không

còn mặn nồng, không còn xoắn bện như trước?

- Không hẳn thế nhưng có vẻ buồn buồn. Như là hoảng hốt, như là bị dằn

vặt một điều gì ngấm ngầm không nói ra. Hay là…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.