PHỐ - Trang 138

- Ừ , gái hay trai, kệ mẹ nó. Từ nay cô phải đi đứng, làm ăn cho cẩn thận.

Nếu thèm gì, cứ mua, đừng để dành tất cả cho bố con tôi.

- Vâng, em nghe mình.

Tiếng đàn bà trải ra sâu thẳm như một tiếng khóc nhẹ. Em nghe mình…

Trong đêm khuya, cái tiếng ấy sao nghe vời vợi đến nghẹn ngào! Gã chồng
quẳng mẩu mía đánh vèo ra mặt đường, ngồi phắt dậy:

- Đ. mẹ! Sống mãi kiểu này đ. sống được. Nhục lắm! Ngày mai cô ở lại

trông con, tôi sẽ thử theo người ta lên biên giới đi buôn vài chuyến, một
tuần tôi về một lần. Mẹ! Có chí làm quan, lớn gan làm giàu.

- Đừng… Em xin mình! – Tiếng ả rên lên – Cái tạng của mình không

buôn bán được đâu. Buôn có bạn, bán có phường và phải khôn ngoan, độc
ác, phải gian trá lắm kia. Đằng này mình…

- Im mồm! Biết gì mà nói. Thằng này khi cần độc ác, khốn nạn thì cũng

chả kém cạnh thằng chó nào. Đây không thèm thôi.

- Hay là… em gửi con lên ông ngoại rồi em đi cùng với mình, chuyện

này em quen hơn.

- Quen lạ gì. Ở nhà! Nếu ngứa cẳng thì về quê, phụ giúp ông cụ trồng

mía, quay mía và dưỡng cái thai cho tốt. Tôi thích một đứa con gái…

- Tùy mình, em nghe mình. Chỉ dám khuyên mình là nếu lần này không

xong nữa, mình hãy nghe em rời bỏ tất cả về quê. Ở đó có đất đai, có vườn
tược, mình làm gì cũng được. Nếu mình không muốn làm, cứ đi chơi, em
sẽ nuôi cả ba bố con.

- Cứ xoen xoét cái mồm! Ai khiến nuôi mà nuôi – Gã gắt đấy nhưng mà

cái tiếng gắt nghe cứ mềm chuội ra – Trời đất mênh mông, chỉ để tọng cơm
vào, tọng cứt ra thì sống chỗ nào chẳng được. Tôi muốn sống ở thành phố.
Tôi muốn con cái tôi lớn lên ở thành phố. Cô nghe rõ chửa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.