PHỐ - Trang 139

Mười sáu

“…P

hố xá lóng rày tốc độ trổ tường nới mái có phần thuyên giảm đi.

Cũng chỉ có từng ấy tường, từng ấy mái, trổ hết rồi thì cũng phải thôi chứ
hơi sức đâu mà trổ mãi? Song thực chất mọi việc nó lại đi vào chiều sâu nội
thất và chiều cao không gian. Các biển đề tên Tây, tên Nhật, tên Tàu… và
các tòa nhà hai tầng, ba tầng thậm chí bốn tầng theo kiểu gô tích, kiểu hiện
đại, kiểu bán hiện đại… tiếp tục ra đời. Các hàng cây xà cừ có tuổi thọ
hàng trăm năm không còn chiếm địa vị độc tôn chiều cao và các biển hiệu
doanh trại không còn chiếm ưu thế màu đỏ. Tất cả đan xen, láo nháo, nhòa
nhập vào nhau. Cái sang trọng được đặt bên cạnh cái bình dân, cái hiện đại
nằm chen với cái cổ điển. Hiệu tắm nóng lạnh, hiệu uốn sấy tóc có những
cô gái ăn mặc hớ hênh đêm ngày lúng liếng mắt nhìn ra đường khiến cho
khách vãng lai phải tự hỏi đằng sau cái nóng lạnh, cái uốn sấy đó liệu còn
có cái gì khác nữa không và không thể không vội rảo chân đi qua. Rồi cây
cảnh, rồi các gallery mỹ thuật, các gian hàng bán đồ hàng Bành, rồi thịt
chó, rồi cháo lòng tiết canh… Mới chiều qua còn chưa thấy gì mà sáng nay
đã mở ra ngan ngát như từ trên trời rơi xuống hay dưới đất mọc lên!… Phố
nhà binh chưa hề mệt mỏi, vẫn không ngừng đánh những trận phục kích bất
ngờ như vậy vào đói nghèo.

… Có lẽ cả căn phố dài hơn cây số này chỉ có hai nơi còn giữ được cái

vẻ thâm nghiêm không thay đổi đó là tòa án binh cao cấp và khu vực cổng
thành. Thây kệ cho cảnh đời đêm ngày biến đổi, những anh lính vệ binh
vẫn đầy đủ cân đai đứng im phắc như cái hình tượng quân phong quân kỷ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.