PHỐ - Trang 160

- Mình nghĩ khác một tí – Nam đưa cho bạn chén trà nóng vừa pha – Ở

một thành phố hiện đại, không thể con đường nào cũng ngập tràn mùi hoa
lá được. Nó như là… nói thế nào nhỉ? Nó như đồng nghĩa với mùi đói
nghèo.

- Ái cha cha! – Bình vỗ mạnh hai tay vào nhau – Cái con bò mộng của

tôi dạo này cũng sinh tật triết lí ra dáng nhẩy! Thôi, không nói chuyện
chính trị. Hỏi đây: Vợ chồng gã nhai mía độ này sao rồi? Nhân dân vĩ đại
vẫn cứ rôm rốp đấy chứ?

- Mình… thú thực là mình chưa gặp. Nghe nói đi buôn mía hay đi đâu

rồi ấy?

- Buồn nhỉ? Mình chưa gặp… Bây giờ thì mày còn đầu óc đâu để gặp ai

nữa! Thế còn gã tướng cướp đang ngự trong tòa lâu đài ba tầng kia?

- Hình như vẫn thế? Nghe nói chuyển hẳn sang đường dây buôn ô tô qua

biên giới?

- Thế còn nhà thơ tật bệnh?

- Hay nhỉ? – Nam bật cười – Lần trước tôi hỏi cậu, bây giờ cậu hỏi lại

tôi, cứ như đi đòi nợ. Ông nhà thơ đã trở lại hẳn viện và không còn sức trốn
ra nữa. Nghe bảo đang nằm chờ chết và vừa được nhà nước tặng một cái
danh hiệu gì cao lắm?

- Thằng Um, tên cai ngục vĩ đại mày có gặp không?

- Có lẽ dạo này tội phạm nhiều, nhất là tội tham nhũng buôn lậu nên chắc

nó bù đầu, ít thấy mặt.

- Còn cô hàng chè chén mang hàm giáo sư đại học?

Cáu: - Đi mà hỏi lấy. Sao mày không hỏi nhân vật nào sẽ làm tổng bí thư

khóa này, bao giờ thì nước Mỹ bỏ cấm vận Việt Nam luôn thể?

- Để xem các lỗ chân lông của mày còn lỗ nào hở ra mà tiếp nhận các nỗi

đau cuộc đời, để coi mày có còn là máy, có còn xứng đáng với cô vợ thánh
thiện một khi cô ấy trở về không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.