PHỐ - Trang 163

- Em không đùa cợt – Nét mặt Loan cũng lạnh lại, cô chiếu tia mắt dõi

thẳng vào anh rể – Và em cũng không có gì là lạ cả. Cái lạ nó nằm ở chính
nơi ông anh rể tôi kia.

Giống như mọi lần khác, cứ mỗi lần bị cô em vợ đáo để phản kích trở lại

là anh bỗng trở nên hết sức lúng túng.

- Tôi? – Nam hỏi.

- Vâng, anh! Cho đến tận bây giờ mà anh vẫn không bỏ được cái nếp

sống quân nhân mô phạm, khô cứng thì quả cũng lạ thật đấy.

- Cô… cô nói gì tôi không hiểu?

- Bà chị sắp về rồi, anh cũng chuẩn bị lo lột xác đi, kẻo không ngay lần

gặp nhau đã chẳng còn tìm thấy nhau nữa. Anh nhớ là chị ấy sắp từ một đất
nước tư bản trở về chứ không phải như trước kia, xách ba lô từ trong rừng
ra. Là đàn bà, em bảo thật ấy. Ngoài ra – Mắt cô chợt ánh lên vẻ thách thức
khó hiểu – em cũng sắp thoát khỏi cái cảnh ngày ngày chứng kiến một gã
đàn ông sức lực cứ đau đáu ép xác chờ vợ rồi. Em về! Anh nhớ sáng mai
cho con bé mặc ấm hãy ra đường.

Cô gái ra nhanh nhưng câu nói ấy ở lại, ngấm chầm chậm vào vị trí não

anh để rồi cuối cùng anh lắc đầu cười cười với vẻ mặt rõ ràng là không hiểu
gì cả…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.