PHỐ - Trang 165

không định hướng. Lát sau ông mới ngẩng lên, hỏi cái câu hỏi như đã định
hỏi từ lâu, rất lâu:

- Hỏi chị bỏ quá… Tôi nghe nói hình như lâu nay có một đôi vợ chồng

trẻ cùng đứa con đang lẩn quất sinh sống ở đây?

Chị hàng nước ngước nhìn sâu vào khuôn mặt ông cụ, chưa trả lời vội.

Bằng cả hai tay, chị đưa cho ông chén trà mới pha rồi chờ ông nhấp được
vài ba hụm, chị mới khẽ khàng hỏi lại:

- Cháu hỏi khí không phải: cụ là thế nào với vợ chồng cậu ấy?

- Tôi là… cha nó – tiếng trả lời rút ra từ ruột.

- Thế ạ! – Chị niềm nở đưa mời ông cụ điếu thuốc nhưng ông khẽ cám

ơn, lắc đầu – Thế thì quý hóa quá! Vâng, cậu ấy chỗ ở ở gần đây nhưng đi
rồi.

- Chị có thể cho hay cháu nó đi đâu không?

- Cô cậu ấy lúc đến lúc đi, lầm lũi, không rõ nữa nhưng cháu nghe đâu là

đi buôn mía.

- Buôn mía à? – Ông già nén tiếng thở dài – Hồi nhỏ nó cũng thường

xuyên trốn học theo bạn bè ra bờ sông Hồng bẻ trộm mía của người ta rồi
đem về ăn với nhau suốt đêm… Thế nó trông thế nào cô? Còn… đứa con
nữa?

- Không phải một mà cô cậu ấy đã có hai đứa rồi đấy cụ ạ! Một trai, một

gái, kháu lắm! Sau lần đẻ đứa thứ hai, cũng ngay trên hè phố này, cậu ấy
đưa vợ con về đàng ngoại nhờ chăm sóc rồi đi buôn mía.

- Một trai một gái… kháu lắm ư? – Ông già lẩm bẩm nhắc đi nhắc lại

những tiếng đó nghe tựa một tiếng rên và trong phút chốc, tấm thân già nua
của ông như muốn chao nghiêng xuống mặt bàn – Thế… chúng nó sống thế
nào? Trời… hai đứa con… hai đứa con đẻ ngoài đường, vật vạ sống ngoài
đường… Cô ơi! Thế có lần nào nó nói đến gia đình của nó không? Tức
là… tôi muốn hỏi có khi nào cô nghe thấy nó nhắc đến một cái tên Khang
hay giáo Khang gì đó không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.