PHỐ - Trang 247

và chị vào trong phòng, nơi con bé Niên Thảo đã ngủ từ lâu rồi trở ra bước
sát đến người anh rể, nói nhỏ:

- Anh cũng phải tập nhảy đi để khỏi phải đẩy vợ vào vòng tay người

khác và, cho em nói thật nhé, hết chiến tranh rồi, trong những buổi tối đời
thường thế này, người lính có nhất thiết cứ phải khoác bộ đồ trận không
nhỉ?

- Ơ hay! Cái cô này…

Anh ngớ ra chưa hiểu gì thì Loan đã như một vệt sáng, lao vào vòng

nhảy rồi.

Vừa khi đó, ngay ngưỡng cửa, có một người đàn ông trẻ tuổi xuất hiện.

Anh ta vận sơ-mi xám, ca-ra-vát màu ghi nhẹ, đầu húi cao, nước da phong
trần, miệng rộng môi dày, gương mặt khắc khổ và bên cạnh hơi chếch về
phía sau một chút là một thiếu phụ trẻ đẹp, hơi có chiều sắc sảo, chiếc áo
dài màu thiên thanh kể ra khí chật đối với vóc người đẫy đà, ngực to,
đường hông rất nở và đặc biệt có đôi mắt lá răm mà lúc nhìn xuống thì thôi
chứ khi nhìn lên, nó cứ loang loáng lia vào những vật thể xung quanh.

Nghĩ rằng đây là một đôi vợ chồng doanh nghiệp, bạn làm ăn của ông

giám đốc Hùng, người ta cứ để mặc cho họ một cách tự nhiên. Nhưng họ
lại không đi về phía Sáu Hùng mà bước thẳng đến trước mặt Nam.

- Mừng thủ trưởng có nhà mới – Người khách nói – Thủ trưởng có còn

nhớ em không?

- Xin lỗi – Nam tỏ ra thực sự lúng túng – Anh… anh chị là ai ạ?

- Lãm! Trần Sùng Lãm, Lãm bất trị, Lãm mía đây mà.

Nam lùi hẳn người lại, trố mắt nhìn người khách từ đầu đến chân, lại từ

chân lên đầu một lượt rồi bắt chặt tay Lãm, kêu to:

- Thảo ơi!… Loan ơi!… Cậu Lãm đẻ con, sinh sống ở vỉa hè mà anh

thường kể đây này. Cha mẹ ơi! Ai ngờ trông cậu lại khác thế này. Hay quá.
Vợ chồng cậu vừa đến đúng lúc, đang vui. Ngồi xuống! Ngồi xuống đi!
Nào, uống cái gì nào? Bia hay nước ngọt? Tuyệt quá! Thế sao? Cuộc sống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.