PHỐ - Trang 29

đứa đi ăn trộm phân đêm, từ thằng buôn xe máy đến con bé phe phẩy… Tất
cả đều mặc tuốt, như một thứ bảo hành nhân phẩm bên trong.

Nam nhăn mặt đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi. Phải như lúc khác, anh sẵn

sàng thầm chấp nhận câu nói ấy của bạn có lý một phần nào, song giờ đây
cái thanh âm chói lói kia làm anh bỗng dưng thấy khó chịu. Cắm điều thuốc
khác lên miệng, anh lững thững đi dọc phố. Đi dọc phố nhưng đầu óc anh
hoàn toàn trôi ngược về những cánh rừng…

… Sáng hôm sau chiếc xe đưa cô ấy đi luôn, đi mãi như câu chuyện đêm

qua chỉ là một trò đùa. Nhưng nỗi nhưng nhức trong anh lại là có thật. Chịu
chẳng thấu những thắt bóp khổ sở của con tim trong lồng ngực vạm vỡ, anh
kéo nhà quay phim lọc lõi tình trường ra tận hố bom đìa, trút một lần cho
ráo bầu tâm sự. Nghe xong, Bình cười. Vẫn cái cười có hàm răng vổ ám
khói và ráo hoảnh. Yêu hả? Ừ, yêu, yêu lạ lắm! Thế đã… ngủ chưa? Ờ…
rồi. Nhưng chỉ riêng cậu biết thôi đấy, nhé! Yên tâm đi! Cái con mắt vằn
lên nửa người nửa thú của cậu kia chứng tỏ cậu dám làm điều đó thật. Này!
Chắc là nhân cơ hội rừng vắng cậu dằn ngửa nó ra mà cưỡng hả? Bố láo!
Chỉ được cái nói bậy. Tôi cấm cậu đấy. Cô ấy… thực ra cô ấy… Cô ấy làm
sao? Tự nguyện? Gợi ý hả? Không! Nhưng con mắt lạ lắm, tớ không biết
mình đã làm cái gì nữa? Đau… Cả hai đều đau. Hô! Ha! Thế thì đời con đi
đoong rồi con ơi! Cậu nói cái gì, sao lại đi? Được, hỏi nhé: Thế cậu có biết
cô ta là con gái nhà ai không?… Không chứ gì? Chết là ở chỗ ấy. Vành tai
cho to ra mà nghe này: Ả là con gái rượu của một vị tướng danh tiếng đang
là tư lệnh một mặt trận trọng điểm nhất miền Trung đấy. Vậy thì đã sao?
Ngố ạ! Một ái nữ của tướng lĩnh lại đẹp nữa, có bằng cấp hẳn hoi, tiền đồ
hậu vận sáng ngời ngời, vậy mày tưởng đàn ông các loại trên đời nó dại, nó
không nhao vào như thiêu thân chắc? Một rổ, phải, không dưới một rổ
những thứ của quý của những thằng tiến sĩ, phó tiến sĩ, những thằng sĩ quan
sang trọng đã từng soóc-ti ở Tây về đâm đơn, gạ gẫm là cái chắc. Ấy vậy
mà ả lại đi nói nhăng cuội là yêu mày, dễ dãi ngủ với mày, lại còn thề thốt
cải lương thì chỉ có thể là… là một con ranh hư hỏng không hơn không
kém, bước vào chiến tranh để thỏa thú rửng mỡ, tìm ở mỗi thằng đàn ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.