PHỐ - Trang 30

một mảnh đàn ông để chơi bời. Ấy, đừng tái dại mặt đi vội thế, anh bạn!…
Hoặc có thể tệ hại hơn, trong một khoảnh khắc đặc biệt, ả đã nảy sinh một
chút tình thương hại trước hình ảnh hoang dại, ngây ngô là mày, nghe rõ
chửa? Không… Có máu mà, máu rây đỏ cả tấm dù thật mà. Hố! Há!…
Mày lại quên ả là ai rồi. Ả là bác sĩ, là bác sĩ chú mình rõ chưa? Máu…
chết mất thôi. Nhưng không sao. Trước sau thì cậu cũng lãi to rồi. Quá lãi.
Thú thật tôi ghen với cậu đấy, thèm đấy. Im đi! Cậu nói cái gì lãi? Ai lãi?
Ấy kìa… làm cái gì thế? Đừng làm thế, người ta…

Lúc ấy, anh không hiểu mình đã làm cái gì nữa, chỉ thấy oạch một cái rồi

tiếng Bình kêu lên eo éo ở đáy hố bom nhão nhoẹt bùn lầy… Khi ngậm
ngùi lôi được bạn lên rồi, anh mới chợt cay đắng nghĩ rằng, biết đâu cái
thằng cha quay phim cả đời lăn lóc trên những hè đường phố xá này đã nói
đúng? Và sau một đêm nốc rượu đến cháy khét gan ruột, anh đầm mình vào
các trọng điểm bom đạn ác nghiệt nhất để cố quên đi tất cả, quên đi cái vết
thương thật giả chưa biết nhưng lần đầu nếm trải.

Rồi chiến cuộc ngày càng dữ dội đẩy anh đi xa hơn vào những khúc sông

lở lói mạn trong. Anh không còn thời gian nhớ đến cô, nhớ đến cả mình và
ở cô, cũng không có một mẩu tin, một dòng chữ gọi là bay đến anh. Thế là
xong. Vết thương được kéo da non nhanh chóng cũng như một trò đùa. Và
hòa bình! Anh hao đi đến năm kilogam, nhận thêm vài gram thép Mĩ vào
thân thể nhưng vẫn săn rắn, khoáng đạt tuy có phong trần điềm đạm đi tí
chút.

Một ngày nắng đẹp, người ta triệu anh ra Hà Nội để báo cáo chiến tích

trong một hội nghị mừng công toàn binh chủng. Đã có người cấp trên chân
thành rỉ tai anh: “Nếu cậu chín chắn hơn một tý, biết điều hơn một tý, thì
lần này cậu ra không phải với tư cách một chiến sĩ thi đua mà rất có thể với
tư cách một anh hùng” Thế à? Tiếc nhỉ? Anh hơi tiếc một tý tẹo thật nhưng
rồi lại cười khà khà ngay. Chín chắn à? Biết điều à? Cũng muốn lắm nhưng
cha mẹ sinh ra như thế, thành cái tật rồi, chả sửa được đâu. Vả lại, thủ
trưởng ạ, nói thật, nếu những ngày vừa qua lúc nào cũng lo đến chín chắn,
biết điều thì, xin lỗi, ngã gục trước bom đạn từ lâu rồi. Khà…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.