PHỐ - Trang 39

Sáu

V

ị tướng đã về hưu giờ đây đang bán cà phê cùng với người vợ già tại

ngay căn phòng mặt tiền rộng có hơn chục thước vuông của mình. Nếu bà
vợ đứng bán thì ông lui cui đập đá, chế nước sôi. Nếu khách đông, ông sẽ
tự tay bưng bê cho thiên hạ luôn.

Sáng nay chủ nhật, trời lại ấm áp nên khách vào ngồi kín cả bốn bộ bàn

ghế mây thấp xịt kê sát chân tường. Riêng Bình như mọi ngày, vẫn ngồi
một mình ở cái góc sâu nhất, tối nhất. Đây là cái giấc anh nghỉ ngơi tốt nhất
trong ngày. Vị chủ quán cao lớn này chẳng xa lạ gì với anh. Khi ông làm tư
lệnh mặt trận thì anh cũng vác máy quần nát từng hố bom ở đó. Cho nên
giữa hai người nảy sinh một tình cảm khá đặc biệt, vừa là bạn vong niên,
vừa một thời là cấp trên cấp dưới.

- Thế là quán ta khai trương được non một tháng rồi đấy cụ nhỉ?

Ông già kéo ghế đến ngồi cạnh anh. Tuy đã ngoài 65 tuổi nhưng dáng

dấp còn nhanh nhẹn, quắc thước, bước đi lúc nào cũng giữ đúng bảy mươi
lăm phân theo lối đi trước hàng quân bạt ngàn súng ống ngày nào.

- Một tháng thiếu ba ngày, sau khi con Thảo nó đã đi được ba tháng – Vị

tướng gật gù – Về hưu bắt đầu thấy buồn quá! Ngày trước mỗi buổi sáng
dậy là bốc điện thoại gọi đi hàng chục nơi, nay ngồi pha trà uống một mình,
dưới bàn thì chó gậm gấu quần, trong bếp bà ấy nhổ bã trầu như gián đậu
trên tường, thế là nảy ý muốn phải làm một cái gì đó chứ không ngày nào
cũng ngồi nhìn nhau thì chán ốm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.