PHỐ - Trang 40

- Khá! Cụ nghĩ được thế là khá! – Bình giơ tay vỗ vào đầu gối ông già

cái bộp như thói quen có thể thoải mái với bất kỳ ai, dù cương vị của người
ấy uy quyền chất ngất như thế nào – Cụ cơi nới bằng tiền túi hay quân đội
đài thọ?

- Làm gì có cái quân đội nào đài thọ vào đây – Ông vỗ trả lại người bạn

trẻ một cái vào vai – Cái cậu này nói năng xa thực tế bỏ mẹ!

- Tức là tự bỏ tiền. Cụ lóng rày giàu gớm!

- Ăn cướp được mà giàu à? Của thằng Um nó giúp đấy. Cậu còn nhớ cái

thằng Um, tiểu đoàn trưởng trinh sát cánh nam Thành cổ không?

- Um… Tên gì mà nghe như chum chậu vỡ – Bình so vai rụt cổ – Cầu

trời cho kẻ hèn này đừng một lần trong đời phải gặp hắn. “Um oam gì? Đồ
thối um thì có. Độc một việc là nắm cho được chúng còn bao nhiêu họng
pháo mà cũng trật cái con c…” Lần ấy cụ đã quát hắn như vậy đúng
không?

- Quát. Quát thật lực chứ lị – Ông chủ tiệm cất tiếng cười vang, cái cười

thật sảng khoái – Giờ đây nó là chủ một cái nhà ngục lớn nhất nước nhưng
tâm tính vẫn mát mẻ và chân tình đáo để.

- Gớm! Ông bác độ này cũng đại ngôn ghê!

- Đại gì? – Vị tướng già trừng mắt – Sau lần ấy; mình tưởng với cái tính

lầm lì khó hiểu của nó, nó sẽ giận mình đến già. Vậy mà biết mình ở đây,
đã nghỉ hưu, cuộc sống đang khó khăn, nó phóng xe jeep ào tới như bắt
phạm và đặt vấn đề luôn: “Thủ trưởng sống như thế này là không được, là
xúc phạm đến anh em, xúc phạm đến những thằng đã chết!” Tưởng nói rồi
bỏ đấy, không ngờ ba hôm sau nó cho người chở vật liệu đến và tự đứng ra
chỉ huy thi công ào ào. Xong việc, trả tiền, đã không chịu lấy lại còn nói:
“Để trả ơn cái đận bị mắng đó. Nhờ được mắng mà tỉnh người, nên người”.
Cuộc đời ngẫm có khoái không?

- Khoái vừa. Thế là cụ sống về hậu vận. Thói thường, đương quyền anh

sống ra sao thì về nghỉ, anh sẽ gặt hái y xì như vậy. Phố này có hai vị tướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.