PHỐ - Trang 74

- Không cần bù đâu. Con chào bố!

Tiếng chào lạnh lạnh. Chào xong nó nguẩy người đi luôn. Anh buông rơi

người xuống ghế… Chắc nó giận? Chao! Nó giống mẹ nó ngay từ cái
nguẩy người và cái cách ít khi để cho mọi thứ vui buồn, hờn giận được bộc
lộ ra ngoài. Giá không có cái chuyện quái quỷ này thì anh định tuần sau sẽ
mua cho nó chiếc xe đạp mi ni ngoại để đi học theo lời dặn của mẹ nó. Còn
anh, từ ngày vợ đi xa, đơn vị đã thể tất hoàn cảnh mà cho anh được chuyển
về một cơ quan Bộ ở gần nhà, có dăm bảy trăm mét, đi kiểu gì chả được.
Giá đừng có cái chuyện tấm dù ấy… Mà sao lại đúng là cái tấm dù ấy? Sau
này biết ăn nói với Thảo ra sao khi cô ấy trở về?

Có tiếng gõ cửa. Ai gõ đấy? Đang điên cả người lên đây mà gõ gõ cái gì?

Anh khiên cưỡng đứng dậy… Cánh cửa vừa mở thì gã ăn mía đêm xuất
hiện như gã đã từng đứng ở đó lâu lắm rồi, trên tay vẫn cầm một khúc mía
đang cắn dở.

- Chào thủ trưởng! – Hắn nói bằng cái giọng khàn khàn như từ gốc cây,

cống rãnh vọng lên và đôi mắt thâm quầng ấy đầy rỉ chiếu thẳng vào anh.

Hơi sững lại giây lát, anh định thần và gượng cười, đưa tay ra:

- Chào cậu! Hóa ra lại là cậu đấy à, Lãm?

- Vâng, Lãm đây. Không ngờ lại được sống với thủ trưởng trong cùng

một đường phố – Gã trả lời vẫn bằng cái giọng ngang ngang như thuở nào
– Chỉ khác người trong nhà, người ngoài vỉa hè.

Anh chau mày nhìn gã một lát rồi khe khẽ lắc đầu:

- Thì ra là thế đấy! Nghe người ta đồn có một cặp vợ chồng cùng đứa

con nhỏ đang sinh sống ở góc phố, tôi đã thoáng nghĩ đến cậu nhưng quả
thật không thể… Thôi, thế này nhé! Mình đang bận, sáng nay có cuộc họp,
chiều tối nay nếu rảnh, mời cậu lại chơi, bảo cô ấy đến, được không?

Một lời mời khiên cưỡng song không dè câu trả lời lại thẳng tuột:

- Tôi cũng đang bận và tôi đến đây lúc này cũng không phải là chơi mà

thực ra có chút việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.