PHỐ - Trang 8

Hai

C

ó một gia đình như thế nằm lọt thỏm giữa khu phố đó. Chỉ khác, căn hộ

cấp 4 chưa đầy mười sáu mét vuông của họ nằm thụt hơi sâu vào bức tường
ẩm mốc trong một khu gia binh bên số chẵn mà người ta thường gọi là khu
tập thể quân đội, nên vẫn đóng cửa âm thầm như không hay không biết
điều gì đang xảy ra xung quanh. Căn hộ phía ngoài họ, tức là sát mặt tiền
hơn cũng âm thầm như thế nhưng lúc này đây, ở đấy đang vang lên tiếng
kèn ácmônica quen thuộc và ngắt quãng.

Người chồng có tên là Nam, kỹ sư công binh đóng quân tại bên kia cầu

Thăng Long. Vợ là bác sĩ quân y, tên Thảo, khoảng chừng ba mươi tuổi
nhưng vẫn còn trẻ lắm, lại đẹp nữa, một thứ đẹp sâu kín, đoan trang của
người Hà Nội cổ xưa. Hai vợ chồng bộ đội mới chỉ sinh được mỗi mống
con gái lên bảy, dáng dấp cao ráo giống cha, mặt mày thanh thoát giống mẹ
và có con mắt nhìn bụi bụi, lỳ lỳ giống cái nhìn của hầu hết những đứa trẻ
sinh ra trong phố lính này. Bé mang tên của mẹ nhưng lấy chữ đệm của
cha: Niên Thảo.

Chiều nay thứ bảy, một chiều rét ngọt nhưng khô ráo, vừa lóc cóc đạp xe

gần hai mươi cây số về đến nhà, chị đã đón anh bằng những thông tin quen
thuộc sau một tuần xa cách:

- Tiền điện tháng này lên đến gần bảy mươi ngàn anh ạ!

- Những bảy mươi cơ à? Nhiều nhỉ? – Anh cười hiền – Ờ thì bảy mươi.

Còn hơn sống tăm tối như mọi năm. Miễn là…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.