nhân sự cấp cao bên phía ông. Chúng tôi còn chưa ngồi ấm chỗ thì có tiếng
gõ cửa rồi phục vụ phòng đẩy vào một cái xe mà thông thường, chí ít như ở
Anh, ta sẽ trông chờ có bày trà và bánh quy. Đời nào! Trên xe đẩy đó là
một xô đá, chục cái ly nhỏ, cùng một chai to đùng là chất cay yêu thích của
Herb, rượu ngô Wild Turkey. Không lỡ lấy một nhịp, một vị phó của Herb
nhào lên và khởi sự rót những ly đầy ngật thứ rượu ngô trứ danh của
Kentucky cho tất cả mọi người trong phòng, câu duy nhất ông hỏi là: “Anh
bỏ đá chứ?” Hẳn nhiên đây là một cách nồng ấm để mào đầu bữa tiệc, hơn
là câu “Ai thưởng trà không ạ? Anh muốn dùng kiểu gì?”
Trong vài giờ tiếp đó, y như danh tiếng bấy lâu, tôi thấy Herb đúng là một
gã hào sảng với giọng cười như xé toạc cả cửa. Với một khát khao sống (và
khát cả rượu ngô) tuôn trào như thế, ông khiến tôi liên tưởng đến một
Freddie Laker phiên bản Mỹ, mặc dù Freddie thích rượu rum và nước cam
ép hơn! Chúng tôi tâm tình quanh chuyện tầm nhìn sơ khởi của Herb về
Southwest vẫn được giữ nguyên vẹn trong suốt quá trình, trong khi bao
nhiêu hãng hàng không cả mới khởi nghiệp lẫn lão làng lâu năm đã đến rồi
đi. Loại bỏ mọi sự phức tạp không cần thiết chính là cốt lõi trong triết lý
kinh doanh của Herb. Lấy ví dụ, trong phi đội gồm 900 tàu bay, American
Airlines có 13 loại máy bay khác nhau (và giờ còn nhiều hơn, khi hãng sáp
nhập với US Airways), phi đội chừng 600 máy bay của Southwest chỉ gồm
một loại tàu bay duy nhất – “ngựa thồ” Boeing 737. Điều này khiến công
việc của mọi nhân viên đơn giản hơn: mọi phi công có thể điều khiển mọi
máy bay trong phi đội, mọi kỹ sư đều tường tận mọi bộ phận của máy bay,
và mọi bộ phận đều vừa khớp với mọi máy bay. Sự quen thuộc với máy bay
đồng nghĩa với đội thao tác mặt đất tại sân bay duy trì lượt sửa chữa ở mức
tối thiểu, mang lại hiệu suất cao hơn, vân vân và vân vân. Họ còn tránh
thiết lập mối quan hệ (được biết với tên gọi “thỏa thuận liên hãng”) với các
hãng hàng không khác, đồng nghĩa với họ kiểm soát 100% quyết định lịch
bay và không bị oán trách vì làm thất lạc hành lý của hãng hàng không
khác. Nếu có một trường hợp kinh doanh nào đó thể hiện lợi ích của sự
“đơn thương độc mã”, thì chính là Southwest.