PHONG HẢI, MÊ CUNG NGẠN - Trang 191

Chương XIII

13.1

K

hi Cảnh Kỳ quay lại thì đã là hai ngày sau. Có vẻ anh không

hề nói gì với Thái Vương về lời thú tội của Thái Kỳ, thái độ của Kiêu Tông
vào mỗi bữa tối đều không hề thay đổi. Thái Kỳ chỉ biết thở phào nhẹ
nhõm, nhưng vẫn không hề cảm thấy dễ chịu hơn.

Vào buổi trưa hôm ấy, khi Thái Kỳ vẫn đang lo lắng như mọi ngày thì

một sứ giả từ hậu điện đến đón Thái Kỳ và yêu cầu cậu phải thay lễ phục
và đến phòng khách ngay. Thái Kỳ vội vàng chạy đến hậu điện và nhận ra
Kiêu Tông và Cảnh Kỳ đang chờ mình bên trong phòng khách cùng hai
người lạ mặt. Người ngồi chính giữa trông có vẻ như cùng tuổi với Kiêu
Tông và là một vị khách vô cùng quan trọng. Đứng kế bên anh ta một thiếu
niên lớn tuổi hơn Thái Kỳ một chút. Cũng như Cảnh Kỳ, thiếu niên ấy cũng
có mái tóc vàng nhưng tỏa kim quang nhạt hơn Cảnh Kỳ, hoặc cũng có thể
chỉ mỗi Thái Kỳ cảm thấy thế. Cảnh Kỳ cũng tỏa ra một luồng sáng tương
tự, có lẽ ánh sáng ấy là linh khí của kỳ lân, vì thế nên Thái Kỳ nghĩ rằng
thiếu niên ấy cũng là một kỳ lân.

Giờ đây, Thái Kỳ đã có thể cảm nhận được linh khí của kỳ lân.
Sau khi thi lễ ở cửa, Thái Kỳ nhìn về phía Kiêu Tông, xung quanh anh

không hề phát ra cảm giác gì gọi là vương khí. Cậu đi vào trong và quỳ
xuống, chờ đợi mệnh lệnh được ban ra.

Cảnh Kỳ ra hiệu cho Thái Kỳ đến gần và nói: “Hai vị này chính là

Diên Vương và Diên Đài phụ.”

Thái Kỳ mở to mắt.
Diên Vương…
Vì thế nên Kiêu Tông phải ngồi ở vị trí thấp hơn. Thái Kỳ quỳ xuống

và khẽ cúi đầu. Theo nghi lễ, khi diện kiến quốc vương thì phải cúi người
thật sâu, hai tay đặt xuống đất ở phía trước và trán chạm đất. Tuy nhiên, đối
với kỳ lân thì chỉ cần quỳ xuống và cúi đầu là đủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.