PHONG HẢI, MÊ CUNG NGẠN - Trang 33

2.4

S

án Tử, Sán Tử, mau cho chúng tôi xem đứa trẻ ấy đi.”

“Đến đây nào, Thái Kỳ. Chúng em sẽ giúp ngài thay y phục.”
“Đừng vội thay y phục, uống nước cái đã. Ngài có thích quả đào

không?”

“Còn có cả mận và lê nữa.”
Sau khi Ngọc Diệp và người con gái đeo chiếc vòng tay kỳ lạ rời khỏi,

các tiên nữ vội vàng quấn lấy cậu, khiến Thái Kỳ không biết phải làm thế
nào. Những gương mặt tươi cười và niềm nở chào đón của họ khiến cậu có
chút sợ hãi. Cậu nắm chặt tay và nép sát vào Sán Tử, trông thấy thế, các
tiên nữ đều cười ồ lên.

“Ngài chỉ thích Sán Tử thôi.”
“Sán Tử không được độc chiếm ngài đâu nhé.”
“Thái Kỳ, lại đây nào.”
Cuối cùng, Trinh Vệ cũng không nhịn được mà lên tiếng khiển trách:

“Các em thật là! Cứ thế này sẽ khiến ngài sợ đấy. Mọi người bình tĩnh lại,
tạm thời cứ để Sán Tử chăm sóc ngài cái đã.”

Sau đó, Trinh Vệ quay sang Dung Khả đang đứng bên cạnh rồi nói:

“Em dẫn ngài hồi cung đi. Lộ Thiến cung đã chuẩn bị xong chưa?”

Trinh Vệ biết rằng Dung Khả đã cẩn thận chuẩn bị Lộ Thiến cung từ

lâu, chờ ngày Thái Kỳ trở về. Dung Khả nhìn Trinh Vệ đầy cảm kích, vội
vàng gật đầu. Cô chậm rãi bước về phía Thái Kỳ rồi quỳ xuống ngang tầm
mắt cậu.

“Chúc mừng ngài trở về.”
Thái Kỳ cảm thấy vòng tay trên vai mình của Sán Tử nới lỏng ra rồi

dịu dàng đẩy cậu đến gần thiếu nữ trước mặt.

“Chị là ai?”
“Em là Dung Khả.”
“Dung Khả đại nhân…”
Các tiên nữ xung quang lại cười ồ lên, Dung Khả cũng nở một nụ

cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.