PHONG HẢI, MÊ CUNG NGẠN - Trang 88

Chương VI

6.1

L

úc đầu em cũng lo lắm…” Dung Khả nghỉ tay.

Kể từ sau khi trở về Bồng Sơn, Thái Kỳ đã lớn thêm một chút nên tất

cả áo quần đều phải được sửa lại.

“Bây giờ thì ngài rất thân thiết với Cảnh Đài phụ. Tuyệt thật!”
Tất cả các tiên nữ đang may vá đều cười ồ lên, Dung Khả cũng cười.

Cô vẫn còn nhớ gương mặt của Thái Kỳ vào cái ngày cậu chạy thẳng vào
Lộ Thiến cung và kể cho cô nghe Cảnh Kỳ đã biến hình cho cậu xem và
ngày hôm sau còn cho phép cậu cưỡi trên lưng bay một vòng. Hôm ấy,
Thái Kỳ vui đến độ nửa đêm mới ngủ được. Ngày hôm sau, cậu trở về
Bồng Lư cung với gương mặt lấm lem, mái tóc rối bời và lại vui đến ngủ
không được.

“Huyền quân quả không sai.” Một tiên nữ lên tiếng, sau đó cô lại cười.
“Gần đây, nhờ Thái Kỳ mà Cảnh Đài phụ bắt đầu quan tâm hơn đến

cảm giác của những người xung quanh. Quả thật khiến người ta cảm thấy là
lạ à nha.”

Cảnh Kỳ đã ở đây rất lâu nên các tiên nữ cũng không khách khí với

anh.

“Đừng đòi hỏi ở ngài nhiều quá.”
“Đúng đấy!”
Rồi các tiên nữ lại đồng loạt cười lớn. Lúc này, họ nghe thấy tiếng

bước chân chạy vào trong.

“Em về rồi!”
“Ngài về rồi à!”
Thái Kỳ chạy vào với mái tóc dài rối tung và gương mặt vô cùng vui

vẻ, phía sau là Sán Tử và một trong những sử lệnh của Cảnh Kỳ, Ban Cừ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.