PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 110

Thậm chí cả lão nhân bán hoa đó có thể rất mau chóng biến mất từ nay,

giống như trên thế giới chưa từng có một người như vậy xuất hiện.

Nhưng Khương Đoạn Huyền lại tuyệt không để cho y tan biến như vậy.
- “Đợi một chút” - Thanh âm và hành động của hắn đồng thời giữ lão

nhân lại - “Ta có thể để lão đi, nhưng lão trước hết cũng nên giúp cho ta
minh bạch một vài chuyện”.

Thanh âm của hắn vừa cứng cỏi vừa kiên quyết, hành động của hắn,

không còn nghi ngờ gì nữa, còn có sức thuyết phục hơn cả thanh âm của
hắn.

Lão nhân như cái bóng đó chỉ còn nước lưu lại.
- “Chuyện gì?” - Y hỏi.
- “Lão thật ra là ai?” - Khương Đoạn Huyền nhìn y chăm chăm - “Thân

phận của lão, võ công của lão, danh tánh của lão, lão có phải đổi tên đổi
phận đổi cả hình dáng, những chuyện đó ta đều muốn biết”.

Không những hắn muốn biết, trong giang hồ cũng không biết có bao

nhiêu người đều muốn biết, khi cái bóng thần bí đó không còn là “cái
bóng”, thật ra là người nào đây?

Đó đương nhiên cũng là bí mật lớn nhất của y. Y đã không chịu hồi đáp

vấn đề đó, lại rất khó lòng tránh né, ánh mắt bén như đao của Khương
Đoạn Huyền bức bách đè ép trên yết hầu của y.

Người y thật giống như một cái bóng bắt đầu phiêu phưởng.
- “Khương tiên sinh” - y nói - “Tôi luôn nghĩ ông là quân tử, một quân tử

hình như không nên dò thám ẩn tình của người khác”.

Lời nói của y cũng dần dần sắc bén:
- Hơn nữa chính ông xem chừng cũng có hai thân phận, tôi tin Khương

Đoạn Huyền nhất định không chịu để người khác thăm dò hắn có quan hệ
đến bí mật của Bành Thập Tam Đậu.

Khương Đoạn Huyền đột nhiên cười:
- Ta không phải là quân tử, bất quá ta ít ra còn có thể coi là người rất biết

nói lý lẽ.

- “Một người biết nói lý lẽ cũng gần như quân tử” - Cái bóng bán hoa lại

mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.