PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 177

Khương Đoạn Huyền tin chắc điểm đó, cho nên hắn từng tự nhủ với

mình, nếu không phải lúc vạn bất đắc dĩ, tuyệt không muốn chính diện giao
phong cùng người đó.

Hôm nay bọn họ tuy đã chính diện tương ngộ, lại đứng cùng một bên,

tuyệt không thể có bất kỳ xung đột nào.

Dưới tình huống đó, khi Khương Đoạn Huyền nhìn thấy y, thần sắc sao

lại có thể kỳ dị như vậy?

Có phải vì hắn chưa bao giờ nghĩ được có thể gặp người đó ở đây, giống

như vị giám trảm quan đó cũng chưa bao giờ nghĩ có thể gặp Đinh Trữ ở
đây, cho nên trong mắt hai người mới lộ xuất biểu tình giống nhau như
vậy?

Đã biết thân phận của vị giám trảm quan đó, trong tâm Khương Đoạn

Huyền liền có chút nghi vấn, phòng vệ trong pháp trường tuy rất nghiêm
mật, thậm chí có thể nói gió không chui lọt, nhưng Khương Đoạn Huyền lại
đã có cảm giác có người tiềm phục trong bóng tối, tiềm phục ở một nơi cực
kỳ bí mật.

Đó là giác quan thứ sáu gần như là của dã thú đã nói cho hắn biết, bằng

vào thành tích và kinh nghiệm của Phong Nhãn, đương nhiên cũng đáng lẽ
đã có thứ cảm giác giống như hắn.

Nhưng Phong Nhãn lại chừng như hoàn toàn không cảm thấy gì.
--- Đó có phải là sơ xuất của y? Hay là y cố ý lưu hạ hầm bẫy?
Nhìn sau lưng Đinh Trữ, Khương Đoạn Huyền có thể thấy thể lực của

chàng còn rất suy nhược, công lực cũng tuyệt đối chưa phục hồi.

Trải qua bao nhiêu khốn hận thống khổ lâu dài như vậy, muốn phục hồi

nguyên trạng đương nhiên cần một khoảng thời gian.

Bằng vào thể lực hiện tại của chàng, cho dù có người cắt bỏ dây trói,

chàng cũng tuyệt đối không có cách nào đào thoát được.

Không cần biết trước đây đao thủ của Đinh Trữ đáng sợ cỡ nào, hiện tại

chỉ sợ hai ba tên vệ sĩ đã đủ để dồn chàng vào chỗ chết.

Còn có vị giám trảm quan đó trên pháp trường, cũng không có ai có thể

cứu được chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.