PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 178

Lúc đó Đinh Trữ đã quay mình đối diện hắn, trong mắt dâng tràn một thứ

ý tứ khinh thị chế giễu khó tả, Khương Đoạn Huyền đương nhiên hiểu rõ ý
tưởng trong tâm chàng, lại giả bộ như không nhìn thấy.

Hai người lạnh lùng thay nhau ngưng thị, qua một hồi rất lâu, Đinh Trữ

mới mở miệng, trong thanh âm cũng mang theo ý tứ khinh thị chế giễu.

- “Bành tiên sinh, lần này ngươi coi như đã toại nguyện” - Đinh Trữ thốt

- “Lần này ngươi coi như đã chém chết ta dưới đao của ngươi”.

- “Phải” - Trên mặt Khương Đoạn Huyền vẫn không có biểu tình gì -

“Chừng như là vậy”.

- “Không cần biết ra sao, có thể chết dưới đao của ngươi cũng coi như là

chuyện vừa ý trong đời ta” - Đinh Trữ hững hờ thốt - “Ít ra còn sướng hơn
so với bị một tên đầu bếp dùng dao xắt rau chém chết”.

Khương Đoạn Huyền chừng như vẫn hoàn toàn không nghe thấy ý tứ chế

giễu trong lời nói của chàng, chỉ nói với chàng:

- Vô luận ngươi có nói gì cũng vậy, ta nhất định đợi cho ngươi nói xong

rồi mới xuất thủ.

Đinh Trữ cười:
- Đó có phải là ân huệ của ngươi đối với ta?
Khương Đoạn Huyền thản nhiên thừa nhận.
- “Phải, đó đích xác là ân huệ, ta luôn luôn rất ít khi đối đãi người ta như

vậy” - Thần tình của hắn vừa lãnh khốc, vừa nghiêm túc - “Ta cả đời chưa
bao giờ chịu thi ân cho người khác”.

Đinh Trữ chợt hỏi:
- Nếu quả ngươi thiếu nợ người khác, ngươi vẫn như vậy?
Khương Đoạn Huyền trầm mặc.
Có những lời nói bất tất phải hồi đáp, trầm mặc đã là câu trả lời tốt nhất.
- “Ngươi đã không chịu để người ta thiếu nợ ngươi, đương nhiên cũng

không chịu thiếu nợ người ta, đối với điểm đó, ta luôn luôn tin chắc” - Đinh
Trữ thốt - “Cho nên ta hiện tại mới yêu cầu một chuyện, cũng như ta đã
từng đáp ứng yêu cầu của ngươi, vì ngươi mà làm một chuyện”.

- Ngươi muốn ta làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.