PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 286

- Tại sao?
- “Bởi vì người chết tuyệt không thể uống rượu” - Khương Đoạn Huyền

đáp - “Cũng chỉ có người chết mới không thể uống rượu”.

Mộ Dung Thu Thủy chợt làm một chuyện kỳ quái phi thường.
Y chợt dùng một phương pháp rất kỳ quái làm cho ngọn lửa trong lò đã

tắt ngóm từ lâu chợt bốc cháy trở lại.

Phương pháp y dùng giống như phương pháp người nguyên thủy bảo hộ

lửa dùng tới, vô luận là ai cũng không tưởng được Mộ Dung công tử không
ngờ có thể dùng phương pháp đó để dẫn lửa.

Sau đó y lại đem cái nồi gà kho măng ăn còn chưa hết đặt trên lò lửa,

đem bầu rượu còn chưa uống hết đổ hết rượu vào nồi.

Mỗi một động tác của y đều ưu nhã phi thường, giống như một diễn viên

xuất sắc phi thường đang độc diễn một màn kịch.

Hoa Cảnh Nhân Mộng và Khương Đoạn Huyền không ngờ vẫn đứng

xem như những khán giả xem kịch, bởi vì bọn họ không hiểu Mộ Dung
Thu Thủy đang làm gì.

Cho nên bọn họ muốn xem cho rõ.
Gà đã nóng, nước thịt cũng đã nóng, rượu đã hòa vào nước thịt, cũng hòa

vào thịt gà.

Mộ Dung Thu Thủy cầm hai mảnh nùi giẻ bưng nồi đặt xuống bàn, lấy

một cái muỗng to múc một muỗng húp chầm chậm.

Trên mặt y lập tức lộ xuất biểu tình thỏa mãn phi thường:
- Cực ngon, thật là cực ngon.
Mộ Dung Thu Thủy bỏ muỗng xuống, lại nhìn Hoa Cảnh Nhân Mộng và

Khương Đoạn Huyền.

- “Hai vị nhất định cũng biết uống rượu là một lạc thú, vô luận dùng

phương pháp gì để uống rượu đều là một lạc thú” - Y giải thích - “Cho dù
mình có đổ rượu lên thịt gà, mình có uống canh gà, đó cũng là một thứ lạc
thú”.

Mộ Dung Thu Thủy nói:
- Bởi vì thứ rượu đó thật sự quá mạnh, mình chỉ còn nước dùng phương

pháp đó mà uống mới không bị say quá mau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.