PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 288

Chưa từng có ai biết đao của hắn từ đâu rút ra, càng chưa từng có ai biết

đao của hắn lúc nào rút ra khỏi vỏ.

Đao của hắn giống như đã biến thành một bộ phận trên thân thể hắn, chỉ

cần hắn muốn bạt đao, đao đã có trong tay.

Chỉ cần nhìn thấy đao của hắn, con người hắn chừng như đã biến thành

một người khác, có thể đem mệnh vận sinh tử của bất cứ người nào trên thế
giới này treo dưới lưỡi đao của hắn.

Thứ cảm giác hắn cấp cho người ta cơ hồ đã tiếp cận “Ma” và “Thần”.
Mộ Dung Thu Thủy lại chừng như căn bản không có thứ cảm giác đó.
Không ai biết trong tâm y có cảm giác gì, hiện tại mệnh vận sinh tử của y

đang treo dưới lưỡi đao của người ta, nhưng y không ngờ chừng như cả
một chút cảm giác cũng không có.

Thứ cảm giác mà Mộ Dung Thu Thủy cấp cho người ta là như vậy.
Một người căn bản không có cảm giác, thậm chí cả quá khứ và vị lai

cũng không có.

Người đó giống như một khoảng không, chỉ là một cái xác không hồn

dùng một đống châu bảo kết hợp với phù danh tửu sắc mà thành.

Mỗi một người trong giang hồ đều biết y có võ công, nhưng lại không có

ai biết mức độ cao thâm của võ công y.

Cả người kính sợ y nhất cũng không biết cả đời y thật ra có từng giao thủ

với người khác không? Đương nhiên cũng không biết y đã từng giao thủ
với ai? Càng không biết y thắng hay bại?

Nhưng, giữa phút giây đó, Khương Đoạn Huyền lại đột nhiên có một

cảm giác rất đặc biệt đối với con người đó, giống như đột nhiên phát hiện
một tảng đá không ngờ lại là kim cương vậy.

- Một người không có cảm giác, thông thường đều mang đến cho người

ta thứ cảm giác đó.

Cảm giác rất lạnh, rất lạnh, giống như kim cương, lại giống như đao

phong.

Khương Đoạn Huyền chợt cảm thấy hắn luôn luôn đánh giá con người

đó quá thấp, đột nhiên cảm thấy trong thân thể của con người không có cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.