PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 293

Lúc phản thủ, bề ngoài của đao phong, phương pháp xuất thủ, bộ phần,

thước tấc, đều là tinh hoa trong đao pháp mà Khương Đoạn Huyền cả đời
khổ luyện. Cả một phân cũng không sai.

Không sai, lại chậm một chút.
Hắn tuy đã thi triển tinh túy võ công của hắn, tuy đã dụng xuất kình lực

toàn thân, nhưng một đao hắn chém xuống vẫn chậm đi một chút.

Tuy chỉ chậm một chút, sự quan trọng của một chút đó lại đủ để làm cho

không một ai có thể tưởng tượng nổi.

Thanh danh và vinh dự mà hắn dùng trí tuệ, tinh lực, kình khí, hy sinh,

và nhẫn nại cả đời để đổi lấy, đều đã giống như một tảng băng kiên cố đang
tan chảy trong dòng nước xuân, đột nhiên trong phút chốc tan biến vô hình.

Một đao kích xuất, không chém vào chỗ yếu hại trên xương cổ của người

ta, cũng không chém vào huyết quản tĩnh mạch của người ta.

Một đao đó không ngờ đã chém vào không trung.
Sinh tử thắng bại là giữa một đao đó.
Một đao đó giống như một tên cờ bạc đem hết tính mệnh toàn gia đình

hắn đánh cá lần cuối cùng.

Hắn đã đặt lên cửa sống.
Chỉ bất quá cửa sống cũng có sinh tử, Khương Đoạn Huyền không phải

là một tên cờ bạc, hắn không đánh cá, cũng không bại.

Nhưng một đao đó của hắn đã chém vào cửa tử.
Cửa tử là khoảng không.
* * * * *
Mộ Dung Thu Thủy không động, cả một ngón tay cũng không động, cả

mắt cũng không chớp.

Y ngồi bất động như vậy nhìn Khương Đoạn Huyền huy đao, nhìn thấy

Khương Đoạn Huyền phát hiện đao mình lạc vào khoảng không, nhìn trong
mắt Khương Đoạn Huyền chợt dâng trào một màu đen chết chóc, giống
như màu mắt của một mãnh thú chợt phát hiện mình đã lọt vào hầm bẫy.

Đương lúc một đao của hắn chém lên đầu người ta, hắn có nhìn màu mắt

của người ta không?

Mộ Dung Thu Thủy thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.