PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 320

Sau làn hương có ba cái ghế nhân sư lưng cao, ngồi trên ghế là ba lão

nhân gần bảy chục tuổi.

Trong đó có hai người y phục hoa lệ, khí phái bất phàm, Khương Đoạn

Huyền vừa nhìn đã nhận ra một người là nho y danh động chín châu Trần
Thiếu Phủ, một người là đương kim đại nội ngư y Tư Đồ đại phu.

Lão nhân kia vừa gầy vừa nhỏ, vận y phục cũ kỷ nhăn nheo, không

những nghi biểu không thể so sánh với hai người kia, cả cái lư hương sành
nứt nẻ trước mặt cũng vô phương so sánh với hai cái tinh phẩm điêu khắc
từ tử kim và cổ ngọc kia.

Nhưng hai người đó lại chừng như đối với lão nhân gầy nhỏ thập phần

tôn kính, vừa thấy Khương Đoạn Huyền chuyển mình tỉnh dậy, tức khắc
đồng thời đứng dậy, hướng về phía lão nhân gầy nhỏ cung thân hành lễ:

- Lão tiên sinh cao minh, bọn học sinh thật bội phục.
Lão nhân gầy ốm chỉ điềm đạm cười một tiếng.
Lúc đó chợt có một thanh âm uy vũ vang lên:
- Quả là vậy, nếu không có Mai lão tiên sinh chỉ điểm, cái mạng của

Khương tiên sinh chỉ sợ cứu không được.

Chỉ thấy một trung niên nhân khí thế hiên ngang bước vào, y tuy chỉ vận

một tà áo vải dài, nhưng nhìn còn uy nghi hơn cả bao nhiêu đại tướng
khoác khôi giáp chiến bào.

Khương Đoạn Huyền không tự chủ được đứng lên lập tức. Hắn không

cần nghĩ ngợi cũng biết Đinh đại tướng quân địa vị cực phẩm đương triều
đã đến.

Đinh đại tướng quân từ đằng xa đã vái Khương Đoạn Huyền nói:
- Tiểu khuyển Đinh Trữ nhờ có sự quan ái của các hạ, gã chỉ mong được

báo đáp.

Nếu có gì phân phó, bất tất phải câu nệ lễ nghi, ngày tương kiến có lẽ

cũng không lâu.

Câu nói đơn đơn giản giản lại biểu hiện sự chân thành cực kỳ.
Khương Đoạn Huyền thốt:
- Đa tạ.
Lúc đó có một người bước vào:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.