PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 94

Trước khi hành hình đương nhiên không thể có sai sót gì, Vi Hiếu Khách

đã tính toán mỗi một chi tiết nhỏ nhặt đến vẹn toàn.

Duy nhất ngoài ý liệu của gã là Khương Đoạn Huyền không ngờ lại đề

xuất một điều kiện như vậy.

Mộ Dung Thu Thủy ngưng thị nhìn rượu trong chén.
- “Ngươi nghĩ vì sao hắn nhất định muốn làm vậy?” - Mộ Dung Thu

Thủy hỏi Vi Hiếu Khách - “Trong đó có thể có âm mưu gì không?”

- Ngươi nghĩ sao?
Mộ Dung Thu Thủy trầm ngâm một hồi lâu:
- Khương Đoạn Huyền luôn luôn là một quái nhân, quái nhân làm

chuyện gì luôn luôn khiến người ta tưởng không được.

- Vậy ngươi chuẩn bị làm gì?
- “Ta nghĩ bọn ta đại khái chỉ còn nước chiếu theo ý của hắn mà làm” -

Mộ Dung Thu Thủy đáp - “Bọn ta xem chừng không còn đất chọn lựa”.

Y chợt lại cười cười:
- Kỳ thật ta cũng tịnh không phải không minh bạch ý tứ của hắn, người

bị giết có thể chết dễ nhìn một chút, người giết cũng có mặt mũi hơn một
chút, giết một người tàn phế đứng cũng không nổi đích xác không phải là
một chuyện quang vinh.

Vi Hiếu Khách trầm mặc.
- “Quan trọng nhất là Khương Đoạn Huyền còn muốn giết Đinh Trữ hơn

nhiều so với bọn ta” - Mộ Dung Thu Thủy thốt - “Điểm đó ta quả thật tin
tưởng, không nghi ngờ chút nào”.

Vi Hiếu Khách trầm mặc một hồi rất lâu mới hỏi Mộ Dung Thu Thủy:
- Ngươi có nắm chắc có thể khiến Đinh Trữ đứng lên được không? Có

chắc có thể thuyết phục Gia Cát Tiên không?

Mộ Dung Thu Thủy nâng chén uống cạn:
- Gia Cát Tiên cũng chỉ bất quá là người, một khi y là người, bọn ta tất

có thể nghĩ ra phương pháp đối phó y.

* * * * *
Con hẻm nhỏ vẫn buốt lạnh như trước, lão nhân bán hoa vẫn đang rao

bán hoa xương rồng mang đến từ phương xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.