PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 99

Lão nhân vẫn trầm mặc như trước, vẫn đang cười như trước, nụ cười

không ngờ có điểm giống nụ cười của Mộ Dung Thu Thủy, cũng mang theo
vẻ tinh nghịch hư hỏng của trẻ nít.

Khương Đoạn Huyền thốt:
- Lão và ta không biết nhau, cũng không có ân oán, lão muốn đến giết ta,

đương nhiên không phải là ý riêng của lão.

Một điểm đó, không còn nghi ngờ gì nữa, rất chính xác.
- “Ngoài mặt lão có vẻ bình phàm phi thường, cơ hồ không có một chút

đặc điểm dẫn dụ người ta chú ý, vô luận là ai nhìn thấy lão, đều không thể
coi lão là dạng người đáng ghi nhớ trong tâm” - Khương Đoạn Huyền thốt -
“Bởi vì thứ người như lão thật sự có quá nhiều”.

Thuyết pháp đó, không còn nghi ngờ gì nữa, cũng rất chính xác.
- “Nhưng lão lại trấn định phi thường, hơn nữa còn có thể giả khờ, thậm

chí còn có thể che giấu tinh khí của lão, khiến người ta nhìn không ra mức
độ võ công cao thâm tới cỡ nào” - Khương Đoạn Huyền thốt - “Người như
lão muốn làm thích khách đi giết người, thật sự quá tốt, bởi vì người khác
không thể chú ý đến lão, cũng không thể đề phòng lão”.

Lão nhân bán hoa thở dài một hơi.
- “Khương chấp sự, ông thật là người hiểu biết, phút chốc đã nhìn thấu

ruột gan của tôi” - Lão nói - “Tôi cũng như ông, cũng là người có chức
nghiệp sát nhân, chỉ bất quá ông sát nhân một cách hợp pháp”.

- Còn lão sát nhân không hợp pháp?
- Đương nhiên.
Lão nhân bán hoa thốt:
- Trong sinh hoạt thì vô danh vô tánh, đi giết người thì vô hình vô ảnh.

Người làm nghề của bọn tôi hàng ngày thống khổ hơn nhiều so với người
làm nghề của các ông.

Lão lại thở dài:
- Khi bọn tôi giết người, thậm chí cả một chút kích thích cũng không có.
- “Nhưng bọn lão có tiền” - Khương Đoạn Huyền thốt - “Theo ta biết, trừ

bọn tham quan ô lại, đại đạo danh kỹ ra, người làm nghề như bọn lão thu
nhập đều cao hơn nhiều so với ai khác”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.